Chu hiệu trưởng nói: “Lịch sử của viện mỹ thuật chúng tôi đã lâu, trước khi thành lập, lúc thành phố Hà Thành vẫn là thủ đô thứ hai cũng đã thành lập. Còn kiến trúc sư thiết kế là ai, cái này phải đi tra tra hồ sơ năm đó, nhưng đã qua bảy tám chục năm, rất nhiều tư liệu xói mòn…… Vậy tôi cho người đi tra.”
“Không cần.” Sắc mặt Long đại sư nghiêm trọng, “Tra cũng không có ý nghĩa gì, ngôi trường của anh, vốn dĩ chính là một đại trận dưỡng quỷ tụ âm.”
“Hả?” Mọi người kinh hãi, đến cả tôi cũng khiếp sợ đến có chút nói không ra lời.
“Kỳ lạ.” Long đại sư có chút nghi hoặc, “Theo lý mà nói, một trận pháp lợi hại như vậy lợi, nên sớm gặp tai nạn sau khi xây dựng xong, tại sao mãi cho đến hiện tại vẫn bình yên vô sự?”
Ông ta ngẫm nghĩ, hỏi: “Mấy năm nay, trường học các anh có phá tòa nhà nào hay không?”
Chu hiệu trưởng không hiểu ra sao, nghiêng đầu nhìn nhìn trưởng bộ phận hậu cần, bộ trưởng hậu cần cũng suy nghĩ một hồi, nói: “Gần đây đều không có động tĩnh gì lớn nào, nhưng năm trước bức tượng bán thân của Nhạc Phi bên ngoài ký túc xá số ba không biết bị ai xối sơn màu đỏ, tẩy rửa đều không sạch được, chúng tôi đành phải dỡ xuống. Vốn dĩ nói nặn một bức nữa, nhưng kinh phí vẫn không có, cho nên liền không xây dựng lại nữa.”
Long đại sư nói: “Vấn đề ra là ở chỗ này, Nhạc Phi là đại trung thần của Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078694/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.