La sát rất khó hiện thế, một khi hiện thế, hậu quả không dám tưởng tượng.
“Đi mau!” Tôi đẩy Diệp Vũ Lăng, “Con này không phải là thứ chúng ta có thể đối phó, vẫn là nên mời người của phái Hoa Sơn phái người tới xử lý.”
Ba người nhà họ Diệp tất nhiên biết trong đó lợi hại, tất cả đều bỏ chạy ra bên ngoài, tôi là người cuối cùng ra nhà mồ, bỗng nhiên đỉnh đầu có thứ gì vang lên, tôi ngẩng đầu vừa thấy, lập tức kinh hãi, cơ thể vừa di chuyển, tiếp theo một cánh cửa đá từ trên trời giáng xuống, ầm ầm ngăn cách đường ra.
“Khương Lăng!” Diệp Vũ Lăng xoay người nhào vào cánh cửa đá, nhưng dù làm như thế nào cũng không thể mở ra.
Tôi ngồi xuống đất, hoảng sợ nhìn cánh cửa đá kia, chỉ cảm thấy cả người rét run.
Tuy rằng đại cực trấn tà phù thương nặng còn chưa thành hình la sát, nhưng cũng chỉ có thể trấn áp được nó một giờ, một giờ này, hoạt thi lao ra, với thực lực hiện tại của tôi, tỉ lệ chiến thắng chỉ có bốn mươi phần trăm, cho dù thắng, có lẽ cũng sẽ bị thương nặng.
Bỗng nhiên, Chu Nguyên Hạo hiện ra từ bên trong ngọc bội, giữ vai tôi, nói: “Đừng sợ, cửa đá kia là tôi cho rơi xuống.”
Tôi lập tức ngạc nhiên : “Hả?”
Ngây ngốc một lát, tôi nhảy dựng lên mắng: “Anh bị điên sao, vì sao muốn làm như vậy?”
Chu Nguyên Hạo nhìn bốn phía xung quanh: “Ngôi mộ cổ này có huyền cơ.”
“Cái gì?”
“Từ lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078658/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.