Vì thế hai người cũng gạt đi những suy nghĩ khác, gắt gao đi sát phía sau chúng tôi, không hề mở miệng khiêu khích.
Tôi và Diệp Vũ Lăng đứng trước một cánh cửa, sau đó đồng thời đập lên cửa một chưởng, cửa đá phát ra một tiếng vang lớn, từ từ mở ra.
Hai chúng tôi đều có chút kinh ngạc, theo lý thuyết, cửa mộ đóng lâu như vậy, lần đầu tiên mở ra, nhất định sẽ có tro bụi cát đá linh tinh rơi xuống, nhưng cánh cửa này lại rất sạch sẽ.
Điều này cho thấy, gần đây đã từng có người vào trong mộ.
Quỷ khí trong mộ rất nồng nặc, Diệp Vũ Lăng giơ bật lửa lên, thình lình chúng tôi nhìn thấy một cỗ quan tài gỗ lim, còn là mạ vàng, bên trên điêu khắc hoa văn tinh mỹ, trên hoa văn nạm vàng, bị ánh sáng chiếu rọi, rực rỡ lung linh, đặc biệt xinh đẹp.
Nhưng chúng tôi cũng không có tâm tư tán thưởng quan tài thủ công tinh mỹ đó, tất cả ánh mắt đều dừng ở thi thể bên cạnh quan tài.
Đó là xác chết của giáo sư, cổ ông ta bị cắn nát nhừ, làn da trắng bệch đến đáng sợ, máu cả người đều bị hút hết, biểu cảm trên mặt méo mó đáng sợ, dường như trước khi chết đã thấy được hình ảnh cực kỳ khủng khiếp.
“Kỳ quái.” Diệp Vũ Hoàng vẫn luôn không nói gì bỗng nhiên nói, “Từ góc độ nhà mồ và quan tài nhìn xem, chủ nhân của ngôi mộ này chắc hẳn là quan lại quyền quý, nhưng nhà mồ đến một vật chôn theo cũng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078657/chuong-254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.