Diệp Vũ Lăng nói: “Trong các bia mộ thông thường, hoặc là viết về cuộc đời của chủ nhân ngôi mộ, hoặc là người chết trực tiếp vào mộ, không ngờ rằng vị chủ nhân của bia mộ này có tình cảm đến vậy.”
Chúng tôi vòng qua bia mộ, đi vào con đường bên trong lăng mộ, con đường vào lăng mộ làm bằng đá xanh, đang đi, bước chân của Diệp Vũ Lăng bỗng nhiên dừng lại, nói: “Phía trước có người.”
Ta sợ hãi kinh ngạc, lập tức rút kiếm gỗ đào ra, đám người Diệp Vũ Kỳ cũng lấy vũ khí ra.
Diệp Vũ Lăng lặng lẽ bước lên phía trước hai bước, giơ bật lửa lên cao, không ngờ rằng lửa của bật lửa này không lớn lắm, lại có thể chiếu ra ngoài rất xa.
Sâu trong con đường vào lăng mộ, quả nhiên nhìn thấy hai bóng người.
“Từ từ.” Tôi nói, “Đó không phải là người.”
Chúng tôi bước đến gần, mới thấy rõ đó là một đôi tượng đá, giống như là một đôi thị nữ, điêu khắc sinh động như thật, cũng không biết là xuất thân từ bút tích của vị đại sư nào, đến cả lông mày, sợi tóc đều điêu khắc cực kỳ tinh tế, hai mắt khép hờ, đến cả lông mi cũng rõ ràng.
Diệp Vũ Lăng nói: “Tuy rằng chỉ là tượng đá, nhưng đã đặt trong ngôi mộ này mấy trăm năm, cũng có thể phát sinh ra yêu quỷ, trước tiên tôi phong ấn bọn nó đã rồi nói.”
Nói rồi, cô ấy búng tay, mấy sợi tơ màu đỏ bay ra từ trong tay áo, lao về hướng tượng đá cổ.
Dường như tôi cảm giác được gì đó, bỗng nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078655/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.