Không hổ là cao thủ cấp bậc thứ tư.
“Ha!” Trong miệng anh ta hô lên một tiếng, ánh sáng màu vàng hướng vào một vách tường trong đó đánh tới, ầm ầm một tiếng, bức tường rung động, một bóng ma xuất hiện trên tường.
Đó là một ma nữ mặc áo trắng, có mái tóc dài, thân thể vô cùng gầy gò, cô ta nhanh chóng bò trên vách tường, Trương Hoằng Thái không cho nó cơ hội chạy trốn, khom lưng, Long Tuyền bảo kiếm từ lưng bay ra, giống như một tia chớp bắn về phía ma nữ áo trắng.
Trong khoảnh khắc, Long Tuyền bảo kiếm khiến cho ma nữ áo trắng đóng đinh chết trên tường.
Ma nữ áo trắng phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thân thể hóa thành tro bụi, tiêu tan trên không trung.
Trương Hoằng Thái đưa tay ra, Long Tuyền bảo kiếm lại bay trở lại trong tay anh ta.
Anh ta thu lại bảo kiếm trở về, bước vài bước đi tới trước mặt tôi, ánh mắt lạnh lùng như dao, Chu Nguyên Hạo lập xuất hiện chắn giữa ta và Trương Hoằng Thái.
“Anh muốn làm gì?” Ánh mắt Chu Nguyên Hạo nguy hiểm.
“Tôi muốn hỏi bạn gái của anh tại sao cô ấy biết trong căn phòng này có nguy hiểm. Nếu muốn chúng ta cùng nhau hành động, trước hết chúng ta phải thẳng thắn với nhau.”
Chu Nguyên Hạo cũng không phải người không nói đạo lý, quay đầu nhìn về phía tôi, tôi bất đắc dĩ nói: “Tôi cũng không biết vì sao, chính là có cảm giác rất kỳ lạ.”
Còn một câu nữa, tôi không nói, đó là tôi luôn luôn cảm thấy rằng thị trấn nhỏ này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078628/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.