Chu Nguyên Hạo nhìn chằm chằm khuôn mặt xấu xí của Eguchi Raikawa, nhẹ giọng nói: “Xem ra đúng là anh rồi.”
Anh chỉ dùng cánh tay vừa mọc lại bóp lấy đầu của Eguchi Raikawa, vặn ra, ném xuống dưới chân và dẫm lên nó.
Chỉ một tiếng “Lắc rắc”, đầu của hắn ta bị anh dẫm nát bấy, sau đó thân thể của hắn ta bị đá sang một bên như nùi giẻ.
Chu Nguyên Hạo nói: “Đúng là mơ thấy ác mộng rồi.”
Tôi hơi ngạc nhiên, anh kể tiếp: “Đêm đó, Eguchi Raikawa mơ thấy ác mộng, sau đó hắn ta đã giết chết bà chủ và hai hành khách khác một cách dã man trong cơn mộng du, sau đó hắn ta dùng con dao này tự chặt mình thành nhiều mảnh.”
Tôi ngạc nhiên: “Một người bình thường có thể tự chặt mình thành nhiều mảnh sao?”
“Sau khi bị ma nhập thì có thể.” Chu Nguyên Hạo nói: “Một số bản tin nói rằng có rải rác một vài xác chết có nguyên nhân tử vong là do tự sát, đa số đều thuộc trường hợp này, cho dù đã mất đi ý thức nhưng họ vẫn không ngừng tự chặt vào cơ thể của mình, cho đến khi xác của bản thân được phân thành tám khúc.”
Tôi nghe mà rợn cả tóc gáy.
“Vậy thì… Mơ thấy ác mộng coi như là bị giết chết rồi à?” Tôi nhìn xác chết trên mặt đất và hỏi Chu Nguyên Hạo.
“Không đơn giản như vậy.” Chu Nguyên Hạo nói: “Em nhìn đi.”
Cái xác không đầu trên mặt đất lắc lư lảo đảo đứng lên, những sợi màu đen to bản vốn là để khâu vá những mảnh xác lại thành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tim-vo-cua-thieu-gia-ma-em-dung-hong-tron/1078614/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.