Tô Phóng ngồi phịch xuống đất, trợn mắt líu lưỡi mà nhìn về phía anh trai đại nhân lật mặt còn
nhanh hơn cả lật sách, cái miệng há to vẫn còn không ngừng nôn ra máu. Sắc mặt của Minh Nhiên lại một lần3nữa đen sì, nhẫn nhịn nắm chặt nắm đấm, bước lên phía trước vài bước, nhét một viên thuốc vào trong miệng của Tổ Phóng, sau đó liền điểm mấy chỗ trên người Tổ Phóng, Tô Phóng lập tức không thổ huyết nữa. Anh0ta đang muốn lấy ánh mắt sáng như sao của mình cảm ơn anh trai đại nhân một câu, nhưng Minh Nhiên lại nở một nụ cười dữ tợn và lạnh lùng, nói: “Công phu của cậu đều vứt hết trong bụng chó rồi5phải không.”
Tổ Phóng rụt ngay cổ lại cúi đầu sám hối, anh ta thật sự đã quên việc có thể điểm huyệt để dừng máu mà! Sau khi máu đã ngừng, Tô Phỏng cảm thấy bản thân mình đã khỏe ra nhiều, anh ta4đang muốn đứng lên thì một cơn gió mạnh bay đến tập kích. Anh ta vẫn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị người ta đạp cho một cước bay ra ngoài rồi. Ở giữa không trung anh ta lại ngửa cổ lên9phun ra một ngụm máu, ngã rầm một cái trên mặt đất, lăn lộn vài vòng mới dừng lại được. Vừa mới giãy giụa muốn đứng lên, ngước đầu nhìn thì thấy Tiểu Sơn đang đứng bằng một chân, còn lại một chân vẫn duy trì tư thế đá song phi.
Tiểu Sơn lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía Tô Phóng, giống hệt như đang nhìn một xác chết, nói: “Một cước này là tiền lãi, đợi cứu được Đại tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tieu-hoa-thuong-o-thanh-pho/414032/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.