“Rầm!” Cửa kính nhà tắm bị mở ra, một hình dáng to lớn xông ra ngoài, kèm theo đó là tiếng hét lảnh lót của Tiểu Tịnh Trần: “Màn Thầu, không được giũ lông! Em làm nước văng đầy ra thảm rồi, còn dẫm ướt cả bít tất của cha nữa!”
“À húu~” Vua sói Màn Thầu khó khăn lắm mới khoát khỏi phòng tắm đáng sợ như địa ngục, đang vui sướng chuẩn bị giũ lông cho thỏa thích thì bị Tiểu Tịnh Trần lên tiếng dọa nạt. Nó chỉ dám đứng sững ra đấy, giống như bị đóng băng, chỉ có chiếc đuôi vẫn đang ngoe nguẩy, ngoảnh đầu lại nhìn Tiểu Tịnh Trần với ánh mắt vô cùng bi thương. Tiểu Tịnh Trần ôm một chiếc khăn tắm lớn, trực tiếp phủ lên mình vua sói Màn Thầu, mạnh mẽ lau lau chà chà.
Vua sói Màn Thầu giãy giụa trong đau khổ một lúc, khó khăn lắm mới giũ được chiếc khăn tắm đáng ghét ra khỏi đầu. Nó rên khẽ một tiếng rồi chạy sang phòng bên cạnh một mình an ủi tâm hồn bé nhỏ mong manh đang tổn thương sâu sắc. Tiểu Tịnh Trần thỏa mãn đứng dậy. Vất vả lắm mới tắm xong cho Màn Thầu, cô bé cũng định đi tắm một chút. Tầm mắt của cô bé theo thói quen từ trên người cha trượt xuống, chợt khựng lại.
Tiểu Tịnh Trần đứng sững ra đó, ngây ngốc nhìn Bạch Hi Cảnh đang cúi đầu, ánh mắt nhuốm màu âm trầm, nhất thời không biết phải làm sao.
Bạch Hi Cảnh yêu thương chiều chuộng con gái hết mực. Đừng nói là nổi giận, Bạch Hi Cảnh thậm chí còn chưa một lần to tiếng với Tiểu Tịnh Trần. Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tieu-hoa-thuong-o-thanh-pho/413874/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.