Khi Tang Noãn đến khu nghỉ dưỡng, việc đầu tiên của cô là ném hành lý rồi chạy ùa ra biển. Thực tế là đồ đạc mà Tang Noãn mang sang đều được thủ hạ của Tang Diên mang đi, cô không đụng đến chúng dù chỉ một đầu ngón tay.
Thấy Tang Noãn hào hứng chạy ra biển không quan tâm đến hắn, Tang Diên chỉ mặc sức cho cô tung hứng một lần này. Đã lâu lắm rồi Tang Diên hắn chưa nhìn thấy nụ cười rạng rỡ này.
Bước chân nhẹ nhàng chạy ra bãi cát trắng, gió biển mang theo chút độ ấm của nắng chiều, mang chút mỹ vị mặn của biển khơi theo làn gió khiến tâm tình càng trở nên thoải mái hơn. Khôn biết từ bao giờ, Tang Noãn cảm thấy bản thân tự do đến như vậy.
Một phần là do kế hoạch trốn thoát Tang Diên từng bước trở nên khả thi, một phần là tinh thần thoải mái đứng trước thiên nhiên rộng lớn này, khiến tâm tình của Tang Noãn có chút khởi sắc.
Tang Diên ở dưới rặng dừa nhìn biểu tình thoải mái lúc này của Tang Noãn, bất giác cảm thấy cô càng trở nên xa dần, thậm chí thoát khỏi vòng kiểm soát của hắn. Đột nhiên Tang Diên cảm thấy bản thân mình lại bồn chồn, bứt rứt trong người.
Nhìn lại xung quanh là thấp thoáng thủ hạ của mình, Tang Diên đỡ trán mình mệt mỏi. Có lẽ dạo này có chút căng thẳng nên toàn suy nghĩ miên mang gì không. Với đám thủ hạ được phân bố quanh cái khu nghỉ dưỡng này, dù con ruồi cũng không thể nào thoát ra được huống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuong-vi-cua-nu-phu/3209044/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.