Đêm tối.
Khi Tang Diên xử lý một chút chuyện ở tổ chức thì trời đã tối muộn mất rồi, hắn ta cẩn thận mở cửa phòng của Tang Noãn bước vào bên trong thì thấy Tang Noãn đã cuộn tròn mình say giấc trên giường. Ánh mắt sát khí tắm máu tươi lúc nãy đã rút đi nhanh chóng thay vào đó là sự nhu hoà, dịu dàng đang nhìn ngắm cô gái nhỏ đang ngủ trên giường. Tang Diên không khống chế được bản thân mà tiến tới lại gần, gần thêm một chút nữa.
Cục chăn yên ổn say giấc nãy giờ đột nhiên cựa nguậy mà lăn vào phía bên trong, giống như thể cảm nhận được thứ nguy hiểm đang tiến về phía mình. Tang Noãn trong cơn mê cảm nhận được hơi thở vừa nguy hiểm lại vừa quen thuộc này, liền nhích thân thể về phía trước, dứt khoát đưa lưng đối diện Tang Diên.
Nhìn thấy hành động phòng bị này của Tang Noãn, mặc dù trong lúc ngủ cũng tỏ ra phòng bị với mình khiến cho Tang Diên không khỏi cười khổ một tiếng chua xót. Hắn ta không tiến lại gần về phía Tang Noãn nữa mà đi về phía cửa sổ đang không ngừng gió đêm lạnh lùa vào bên trong căn phòng, liền đóng cửa lại. Xong xuôi mọi thứ, Tang Diên đành lặng lẽ rời khỏi căn phòng này rồi trở về phòng của mình.
Khi vừa mới mở cửa phòng mình tiến vào, Tang Diên nhận được cuộc điện thoại. Nhìn xem đối phương là Lâm Việt Bân, Tang Diên có chút nhướng mày một chút rồi bắt máy ngay sau đó.
“Alo, Lâm tiên sinh giờ này gọi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuong-vi-cua-nu-phu/3209040/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.