Tô Nhạc ra ngoài cửa thì thấy đối phương được che đậy kĩ càng khiến cho cô suýt không nhận ra đối phương là Tang Noãn. Nhìn có vẻ Tang Noãn cực kỳ thận trọng nhìn ngó xung quanh, Tô Nhạc nhanh chóng mở cửa ra rồi kéo tay Tang Noãn vào nhà. Đằng sau tay lưu loát đóng cửa lại.
Tang Noãn kéo đồ nguỵ trang mình xuống, tiện tay mở tủ đựng dép lấy một đôi rồi nhanh chóng xỏ rồi đi vào nhà. Đang ổn định được tâm lý lúc này thì thấy bản mặt của Tiêu Húc đột nhiên trườn ra khiến cho cô không khỏi khiếp vía mà nhảy vào ôm Tô Nhạc đang đứng đằng sau mình.
“Á, cái quái gì thế này?”
Tiêu Húc đen mặt nhìn thấy màn chào hỏi của Tang Noãn, anh bực bội thu dọn đồ đạc mình trên bàn rồi ngồi lại nghiêm chỉnh. Tiện tay như chủ nhà mà rót cho Tang Noãn đang thở hồng hộc một ly nước.
“Là tôi, Tiêu Húc. Cô làm điều gì xấu xa hay sao mà gặp tôi lại sợ khiếp vía như vậy chứ? Hay là do lâu nay chưa gặp nên cô choáng ngợp vẻ đẹp trai ngời ngời của tôi phải không?”
Tang Noãn nghe vậy liền biểu môi lại, không quên đánh một ánh đồng tình dành cho kẻ thần kinh mới trốn trại nhìn vào bộ dạng của Tiêu Húc.
“Chậc, chậc. Anh có bệnh hơi nặng rồi đấy. Cần trị nha. Cần trị nha. Cần trị nha. Điều quan trọng cần nói ba lần. Tuy bản mặt anh nhìn có chút đẹp đấy nhưng cực kỳ đểu giả, chỉ có người nào mắt có vẫn đề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuong-vi-cua-nu-phu/3209029/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.