A Dư trở về các Ấn Nhã mới biết được chuyện cung Càn Ngọc mời thái y.
Nàng lau rửa ngón tay, hơi nhíu mày.
Trước đây thấy thân thể và gân cốt của Thục phi cũng không quá kém như vậy, sao từ sau khi có thai lại càng ngày càng kém thế?
Chu Kỳ nhận lấy vải trong tay nàng, hỏi: “Chủ tử đang suy nghĩ gì, sao lại không yên lòng thế?”
A Dư lắc đầu, không kể việc mình nghĩ trong lòng ra.
Dù sao thì hoàng thượng sủng ái Thục phi, ngay cả đứa con trong bụng nàng ta cũng càng được coi trọng hơn, thái y ngày ngày ra vào cung Càn Ngọc, dù người khác trong cung gặp chuyện thì cung Càn Ngọc cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Nàng đúng là khéo lo trời sập.
Lúc A Dư hoàn hồn, vừa hay trông thấy Chu Kỳ đang nhìn chằm chằm bụng của mình. Nàng sửng sốt, cười đẩy nàng ấy: “Muội nhìn cái gì đấy?”
“Trần tài nhân cũng đã có thai rồi.” Chu Kỳ chậm rãi nói một câu như vậy.
Nàng ấy vô thức mím môi.
Số lần chủ tử nhà mình thị tẩm cũng không tính là ít nhưng vẫn không có động tĩnh gì, nhìn người khác liên tiếp truyền ra tin tức có thai, nàng ấy không khỏi có chút nôn nóng.
A Dư cụp mắt, nhẹ nhàng nói: “Trần tài nhân có phúc.”
Bỗng nhiên một trận gió thổi tới từ cửa sổ, ánh nến lúc sáng lúc tối, suýt nữa tắt đi.
Chu Kỳ rùng mình, cũng hoàn hồn theo, nàng ấy cười nói: “Chủ tử cũng là người có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuong-vi-cua-cung-nu/1933308/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.