“Không nghe thấy lời của trẫm sao? Bất luận là ai liên quan tới việc này, là phi tần thì ban rượu!”
Một câu lạnh lùng, lộ ra ý lạnh, khiến Trác tần mở lớn hai mắt.
Nàng ta lắc đầu, đưa ánh mắt nhìn về phía Hoàng hậu, thấy Hoàng hậu chỉ nhíu mày, lại không nhúc nhích, hoảng loạn bò qua ôm lấy chân của nàng ta, hoảng sợ kêu lên: “Nương nương! Nương nương! Ngài hãy cứu thiếp thân! Cứu thiếp thân đi!”
“Sau này thiếp thân không dám làm loạn nữa! Cầu xin ngài! Nói thay thiếp thân một câu đi! Cầu xin ngài!”
Khóe mắt Trác tần nước mắt rơi xuống không ngừng, ôm chân Hoàng hậu không ngừng cầu xin.
Nàng ta biết ở đây chỉ có một mình Hoàng hậu có thể cứu mình.
Nàng ta tự nhận đã làm không còn dấu vết, sao vẫn lộ ra sơ hở?
Nàng ta không biết nhưng không trở ngại nàng ta hối hận.
Nàng ta không nên ghen tỵ với ân sủng của Ngọc mỹ nhân, không nên ghen tỵ với sự coi trọng của nương nương với nàng ta.
Nhưng nàng ta làm sao mới có thể không ghen tỵ?
Trong hậu cung này, Hoàng thượng vốn không nhìn thấy nàng ta, chỉ có mình nương nương nhìn nàng ta lâu một chút, mới có thể khiến cho nàng ta bình yên sống sót trong cung này.
Nhưng những ngày ngày, mỗi lần Ngọc mỹ nhân gặp phải chuyện gì, Hoàng hậu nương nương luôn thiên vị nàng ta!
Thậm chí bởi vì Ngọc mỹ nhân, lần đầu tiên nương nương la mắng nàng ta!
Sắc mặt Phong Dục lập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuong-vi-cua-cung-nu/1933262/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.