Ngày kế tiếp, Chu Kỳ coi là thật tự mình tới điện Trung Tỉnh, từ sau khi Dung tần đi, A Dư không hạn chế tự do của nàng ấy nữa.
Lúc nàng ấy tới điện Trung Tỉnh, Lạc Vân của Trác Vân lâu đang nói chuyện với Trần công công, mắt nàng ấy lóe lên, nhớ tới lời chủ tử nhắn nhủ hôm qua, nhéo khăn một cái, mới bước vào cửa.
Động tác nhẹ nhàng này của nàng ấy khiến người trong điện Trung Tỉnh đều nhìn qua.
Trần công công cười đón tiếp: “Chu Kỳ cô cô hôm nay tới đây là Ngọc mỹ nhân có dặn dò gì sao?”
Người điện Trung Tỉnh vây quanh bên cạnh Chu Kỳ, Lạc Vân tự nhiên phải chịu lạnh nhạt, nàng ta giậm nhẹ chân, sắc mặt lập tức lúc trắng lúc xanh.
Chu Kỳ lườm nàng ta một cái, che miệng cười cười: “Là Lạc Vân à, vết thương của ngươi sao rồi, đã khỏe rồi sao?”
Đám người Trần công công yên lặng, Lạc Vân cắn răng.
Vết thương của nàng ta? Nàng ta còn có thể có vết thương gì chứ?
Còn không phải chuyện hoa quế lâm lần trước sao, nàng ta bị đưa Thận Hình ty, nơi quỷ quái kia thật sự không phải nơi để người ta ở lại!
Lại phải nói, nàng ta vốn không nói sai, y nữ kia vốn đi ra từ các Ấn Nhã, bị nàng ta đụng vào.
Lạc Vân dứt khoát quay đầu sang chỗ khác, không phản ứng nàng ta.
Chu Kỳ cũng không hiếm lạ, nàng ấy quay đầu có chút áy náy với Trần công công: “Công công, ngươi cũng biết, gần đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuong-vi-cua-cung-nu/1933233/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.