Một cỗ xe ngựa đơn giản đậu trước hành cung, trên đỉnh dùng sợi tơ buộc một chuỗi chuông lục lạc.
A Dư vén búi tóc, mặc trang phục thiếu phụ nhà giàu, Chu Kỳ và Lưu Châu đứng sau lưng nàng, ngoại trừ hai người, còn có thị vệ Phong Dục cố ý bảo nàng mang theo, bốn năm người chờ một bên xe ngựa.
Không chỉ như vậy, còn có rất nhiều cấm vệ quên ăn mặc thường phục, chỉ có điều lúc A Dư đánh giá xung quanh không tìm ra mà thôi.
Tiểu Lưu tử khom người đứng ở một bên, thấp giọng nói: “Ngọc tu nghi, dọc đường sẽ có người đảm bảo an toàn của người, Hoàng thượng có chỉ, bảo người đi sớm về sớm.”
“Lưu công công nói với Hoàng thượng thay bản cung, ta đã nhớ kỹ.”
Hôm qua Phong Dục đã căn dặn nàng, cần phải đi sớm về sớm, A Dư đương nhiên sẽ không quên.
Nói dứt lời, A Dư liền được Chu Kỳ đỡ ngồi lên xe ngựa, cùng với tiếng roi thanh thúy, xe ngựa bắt đầu chạy về phía nam.
Mà bên ngoài hành cung, Hàn Ngọc Dương mới từ thành Thiệu Châu trở về, chỉ kịp tới nhìn thấy bên mặt nàng, sau đó liền bị trướng sa che mất.
Hàn Ngọc Dương nắm chặt dây cương, gọi một cung nhân tới, hỏi: “Đó là Ngọc tu nghi sao?”
Chờ sau khi cung nhân gật đầu, Hàn Ngọc Dương nhìn phương hướng xe ngựa rời đi, nhận ra nàng muốn đi đâu, biểu cảm ôn hòa trên mặt có chút tiêu tán.
Bánh xe ngựa để lại dấu vết trên đường lớn, xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuong-vi-cua-cung-nu/1933184/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.