Chỗ thương tích trên người Phó Gia Bảo phải tĩnh dương, chăm sóc cả chục ngày cuối cùng mới coi như khỏi hẳn. Ngày hôm ngay hắn sải chân bước nhanh ra khỏi Đông viện, khuôn mặt trắng hồng tinh thần sáng láng, hắn cảm thấy rốt cục mình cũng lại được tự do rồi! Hắn vén ống tay áo lên nhìn một cái trong bụng thầm nghĩ, vất vả ở yên một chỗ mãi mới dưỡng thương xong, hôm nay nhất định phải gọi hai người Sử Khấu Minh Cảnh ra ngoài tụ tập ăn mừng một phen mới được! 
Lâm Thiện Vũ thấy hắn đang đi đường mà hồn cứ như ở trên mây, bước chân cứ đảo qua đảo lại không vững vàng liền hỏi hắn đang suy nghĩ cái gì. 
Phó Gia Bảo trả lời không chút che giấu: "Ta đang suy nghĩ vất vả lắm mới hoàn toàn khỏi hẳn, phải gọi mấy người anh em tốt đi ra ngoài chúc mừng một phen!" 
Lâm Thiện Vũ nhìn dáng vẻ đầy hưng phấn của hắn, đột nhiên hỏi: "Đi chỗ nào chúc mừng, lầu xanh?" 
Phó Gia Bảo sửng sốt, lập tức không hài lòng nói: "Nương tử nàng đây là có ý gì? Vi phu là loại người như vậy sao?" Nói xong lại thấy nàng như cười như không đứng đó nhìn mình, hắn đột nhiên nhớ tới ngày đầu tiên sau đêm tân hôn, hắn xác thực đã đến lầu xanh, hai má nháy mắt biến đỏ, đầy ngượng ngừng, hổ thẹn. Hắn liếc mắt nhìn trái ngó phải, lúc này hai người bọn họ đang đi qua một cánh cổng vòm dẫn đến chính viện, chung quanh không có người nào khác. 
Vì thế tiến nhấc chân bước đến sát bên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuan-phu-cua-nu-phu-xuyen-sach/1250019/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.