Chương trước
Chương sau
Ba ngày sau, trong cấm chế.
Trình Diệu nhắm mắt lại, lần này không còn cẩn thận thăm dò nữa mà chânchính kinh động đến thần hồn đang ẩn nấp của Chiến Hoàng thần quân. Mộtlát sau, hai mắt hắn mở ra, một bên lạnh lùng nghiêm nghị, một bên giãygiụa, pháp lực quanh thân mơ hồ bạo động như muốn nổ tung.
Trong đầu Trình Diệu xuất hiện hai thân ảnh, một người là chính hắn, người còn lại là Chiến Hoàng thần quân.
“ Người phàm nhỏ bé, không biết tự lượng sức mình!” Chiến Hoàng lạnh lùng nói, “ Ngươi có biết bản quân là ai?”
Khí thế của Chiến Hoàng thần quân, cho dù chỉ là một thần hồn hóa ảnhcũng không phải thứ người thường có thể so sánh được, hắn quát lạnh mộttiếng khiến Trình Diệu giật mình, lập tức nói: “ Mặc kệ tôn giả là người phương nào, đây là thân thể của ta!” Trình Diệu tuy sợ thần quân nhưnghắn lại để ý đến tính mạng của mình hơn, huống chi Thiên Bi còn chưa bịphá hủy, bản thể của thần quân căn bản không tới được nhân giới!
Vừa nghĩ đến đây, sự kiêng kị liền mất đi ba phần.
“ Bản quân mượn thân thể của ngươi, đây chính là vinh hạnh. Nếu khôngngươi cho rằng, chỉ bằng ngươi cũng có thể đấu cùng Trình Tử Xuyên?”Chiến Hoàng châm chọc khiêu khích, “ Ngày đó, nếu không phải bản quân ra tay, làm sao ngươi có thể đánh Trình Tử Xuyên rớt xuống dãy núi KhôngKhông? Không biết tốt xấu!”
Lời nói này của hắn không chừa cho Trình Diệu bất cứ chút mặt mũi nào,ngụ ý là không có hắn hỗ trợ, Trình Diệu chính là một tên phế vật chuyện gì cũng không làm được!
“ Ngươi đã lợi hại như vậy, tại sao còn phải mượn thân thể của ta?”Trình Diệu nộ khí ngút trời, hắn thành danh từ khi còn trẻ, thiên chikiêu tử, tâm cao khí ngạo, hơn nữa hư danh mấy ngày qua đã nâng hắn lêntận trời, làm sao có thể chịu được cảnh bị người khác dạy dỗ. Trong lòng hắn, hắn luôn nghĩ một ngày nào đó mình sẽ thành thần, thậm chí vượtqua cả Chiến Hoàng.
Chiến Hoàng nhìn ra hắn đang suy nghĩ gì: “ Không biết trời cao đấtrộng! Được tâng bốc vài câu mà ngươi đã lâng lâng, thực cho rằng mình là Thánh tôn chuyển thế? Ta nói cho ngươi biết, Trình Tử Xuyên mới làThánh tôn! Còn ngươi, trong mắt bản quân còn không bằng một con kiếnhôi, nếu không phải bản quân giúp đỡ, ngươi không thể dung hợp với căncốt của Trình Tử Xuyên, tu vi ngày hôm nay còn lâu mới đạt được!”
Trình Diệu giận càng thêm giận, hai tay kết ấn khởi động thuật pháp, thân ảnh hóa thành lưu quang hướng hắn đánh tới!
Chiến Hoàng liền biến sắc: “ Con kiến hôi to gan lớn mật, hôm nay bản quân dứt khoát sẽ phế ngươi!”
Hai thần hồn đánh nhau trong cơ thể Trình Diệu, bên ngoài, vẻ mặt Trình Diệu dữ tợn, ôm đầu lăn lộn trên mặt đất.
“ Chủ nhân, người không ra tay sao?” A Nguyên tự cho mình thông mình,nói, “ A, ta hiểu rồi, chủ nhân nhất định muốn hắn phải chịu chút khổsở, hành hạ hắn thật tốt!”
Trình Tử Xuyên chẳng nói đúng sai, đứng một bên nhìn Trình Diệu.
“ Hai tên khốn kiếp này lại dám đoạt căn cốt của chủ nhân! Đợi đến thời cơ, không cần chủ nhân ra tay cũng sẽ bị trời phạt!”
Kể từ khi A Nguyên được chủ nhân nhận về, nó cả ngày đều líu ríu nhưchim sẻ, dường như muốn đem tất cả những câu bị nghẹn bảy trăm năm nayphun ra cho bằng hết.
Vì nó tồn tại, công phu tĩnh khí để tập trung suy nghĩ của Trình Tử Xuyên có thể nói đã cao lên hẳn một tầng.
Đúng lúc này, Trình Diệu mở trừng mắt, con mắt thuộc về Chiến Hoàng nhìn chằm chằm hắn.
Trình Tử Xuyên nhanh chóng ra tay, điểm một cái vào ấn đường Trình Diệu. Cùng lúc đó, trong đầu Trình Diệu, lưu quang hiện ra đầy trời biếnthành lồng giam bao phủ thần hồn của Chiến Hoàng. Trình Diệu lập tứchiểu ra “Thanh Gia” đang động thủ, mừng rỡ thừa thế xông lên.
“ Ngươi? Ngươi là ai?!” Chiến Hoàng thần quân vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, “ Không đúng, ngươi là...”
Trình Tử Xuyên cắn đầu ngón tay, nhanh chóng vẽ một trận pháp lên khôngtrung. A Nguyên hiện ra, kim quang tung hoành, chỉ một lát liền hóathành một luồng sáng màu đỏ máu, xông vào cơ thể Trình Diệu.
“ Đây là... Bẩm Sinh Ấn?! Không đúng! Không đúng! Ngươi... Trình TửXuyên! Thánh tôn!” Chiến Hoàng lần đầu cảm nhận được tâm trạng run rẩy,hắn không rõ bản thân giờ phút này đang tức giận hay đang sợ hãi, lậptức hướng về phía Trình Diệu quát lớn, “ Tiểu tử thối nhà ngươi cònkhông mau dừng tay! Chúng ta đều đã bị lừa! Trình Tử Xuyên căn bản không chết, hắn vẫn luôn ở bên cạnh ngươi, tại sao ngươi không thể phát giác? Ngươi là đồ ngu!”
“ Ta nếu tin ngươi mới là đồ ngu!” Trình Diệu cười lạnh trả lời một câu.
“...” Dù là Chiến Hoàng thần quân cũng không nhịn được muốn nói tục!
Trước kia hắn cảm thấy Trình Diệu có chút thông minh, hôm nay vừa nhìn lại thấy hắn mẹ nó là một tên não tàn!
Chiến Hoàng giận đến cực điểm, mặc kệ chuyện này có làm ảnh hưởng đếnthần hồn hay không liền bộc phát đòn mạnh nhất. Đến khi thân thể TrìnhDiệu suýt nổ tung, Trình Tử Xuyên nhanh chóng vung tay qua, cứng rắn đèép lực lượng tương trùng xuống mức thấp nhất, A Nguyên xông tới, hútsạch không một tiếng động.
Trước mắt Trình Diệu tối sầm, bất tỉnh nhân sự.
Thần hồn của Chiến Hoàng thần quân suy yếu, trong chớp mắt bị Trình TửXuyên vây lại. A Nguyên không đợi Trình Tử Xuyên ra tay, lập tức đem tia thần niệm nối với thần hồn kia chặt đứt khiến Trình Tử Xuyên bớt đikhông ít sức lực.
“ Nhìn không ra ngươi hữu dụng như thế.” Trình Tử Xuyên khen nó một câu.
“ Đó là điều đương nhiên, ta là A Nguyên lợi hại nhất lục giới!” ANguyên kiêu ngạo cực kỳ, hung hăng đạp vào gáy Trình Diệu, “ Chủ nhân,căn cốt của người này có cần đoạt đi không?”
Trình Tử Xuyên suy nghĩ một chút, đột nhiên ngoắc tay. Căn cốt của Trình Diệu lập tức nứt ra, một điểm sáng nhỏ bay đến, vòng quanh thân thếTrình Tử Xuyên vài vòng rồi nhanh chóng dung nhập - - đó là một hồn cònthiếu của Trình Tử Xuyên.
“ Không cần đoạt đi, đối với hắn, ta có biện pháp xử trí tốt hơn.” NếuTrình Diệu đã lừa người trong thiên hạ, vậy hãy để người trong thiên hạthấy rõ ràng chân tướng đi!
Chuyển Luân Kính còn nằm trong tay chưởng môn, xem ra hôm nào phải đi gặp chưởng môn một chút rồi.
Trình Tử Xuyên nghĩ nghĩ, ngẩng đầu nhìn trời.
“ Chủ nhân, chuyện gì thế?”
“ Lôi kiếp tới.”
Tu vi Trình Tử Xuyên vốn đã vượt qua những gì nhân giới có khả năng đạtđược, chỉ là hồn phách không hoàn chỉnh nên không thể độ kiếp. Hồn phách này quay về, lôi kiếp đương nhiên phải tới.
“ Lôi kiếp à, dễ thôi.” A Nguyên nghe xong cũng không lo lăng, ai cũngcó thể chết trong lôi kiếp, riêng chủ nhân nhà nó sẽ không.
Trình Tử Xuyên liếc Trình Diệu một cái, thản nhiên để mặc hắn ở đó, xoay người lặng lẽ xuống núi tìm nơi độ kiếp.
“ Chủ nhân, người đi đâu vậy?” Thấy Trình Tử Xuyên biến trở về hình dáng vốn có, A Nguyên hiếu kỳ hỏi.
“ Vẫn Lôi Cung, tìm Phó Diễn Chi.”
“ A, ta biết hắn, chính là biểu huynh trên danh nghĩa của chủ nhân! Chủ nhân muốn cho hắn thứ tốt!”
Trình Tử Xuyên gật đầu. Vẫn Lôi Cung vốn nổi tiếng tu chân giới vì tuluyện thuật pháp hệ lôi, lần độ kiếp này của hắn có thể khiến Vẫn LôiCung được cường hóa. Lúc trước hắn giả chết khiến Phó Diễn Chi thươngtâm áy náy, lần này coi như bồi tội.
Nhanh chóng đến được Vẫn Lôi Cung, Trình Tử Xuyên lấy ra lệnh bài PhóDiễn Chi từng phó thác. Không lâu sau, Phó Diễn Chi vọt ra, hung hăngtrừng mắt nhìn hắn như muốn nhìn rõ hắn là người hay quỷ.
Trình Tử Xuyên khẽ cười: “ Biểu ca, ta không chết.”
Phó Diễn Chi nghẹn một cái, vừa thở phào nhẹ nhõm liền nghiến răngnghiến lợi: “ Tiểu ma nữ nói không sai, ta thật sự đã thương tâm vô ích, ngươi chính là một tên khốn kiếp!”
Trình Tử Xuyên không nói lời nào, mặc hắn nguyền rủa cả buổi. Đối vớinhững người thật lòng quan tâm đến mình, Trình Tử Xuyên đều nguyện ýnghe họ nói chuyện, giống như Trình Yến và Phó Tiếu Lăng năm nào.
“ Thôi, vì ngươi đã đến tìm ta trước, không so đo với ngươi nữa.” PhóDiễn Chi nói nhiều đến hết cả sức, “ Ngươi không sao là tốt rồi, nếuthật sự gặp chuyện không may trước mặt ta, ta cũng không biết phải đốimặt với Tiếu Lăng cô cô thế nào.”
“ Mẫu thân từ trước đến nay đều biết biểu ca là người trọng tình trọng nghĩa.” Trình Tử Xuyên nói.
Phó Diễn Chi trầm mặc một hồi, có chút muốn hỏi chuyện hồn phách củaTrình Yến và Phó Tiếu Lăng nhưng không biết nên mở miệng như thế nào,liền nghe Trình Tử Xuyên nói: “ Ta chuẩn bị độ kiếp, muốn mượn Luyện Lôi Trì của Vẫn Lôi Cung dùng một chút.”
Luyện Lôi Trì của Vẫn Lôi Cung cũng giống Thiên Tinh Giang của Trìnhgia, có thể nói là biểu tượng cho thế lực đứng đầu tu chân giới. Từtrước đến nay, không nói đến chuyện cho người ngoài mượn, đệ tử bổn môncũng bị nghiêm khắc hạn chế.
Trong truyền thuyết, người lập ra Vẫn Lôi Cung là một vị đã sớm phithăng, năm đó độ kiếp bắt được thiên lôi, từ đây hình thành căn cơ VẫnLôi Cung. Đáng tiếc, số lượng thiên lôi quá ít, nhiều năm như vậy đã sớm tiêu hao đến gần như không còn, các triều đại cung chủ của Vẫn Lôi Cung phải liên tục đi thu thập sấm sét đưa vào Luyện Lôi Trì mới có thể bảovệ Lôi Trì không hết. Nhưng sấm sét của tu chân giới dù sao cũng kémthiên lôi, Luyện Lôi Trì hiện giờ cũng còn lâu mới bằng khi Vẫn Lôi Cung mới được kiến tạo.
Công hiệu lớn nhất của Luyện Lôi Trì là rèn thân ngâm thể, cộng thêmviệc nếu tu luyện công pháp đặc thù của Vẫn Lôi Cung, sau khi tu luyệnkhông chỉ có thuật pháp cường đại mà linh khí phòng ngự thân thể cũngtrở nên khó xé rách, làm việc độ kiếp dễ như chơi, chỉ cần còn thiên tư, chuyện phi thăng căn bản không gặp áp lực.
“ Độ kiếp? Tại sao lại nhanh như vậy?! Căn cốt của ngươi mới khôi phụcchưa lâu, năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?” Phó Diễn Chi vừa nghe liền ngơngẩn, tiểu biểu đệ nhà mình là Thánh tôn chuyển thế đó, tốc độ độ kiếpnày... cũng có thể tiếp nhận được sao...
Tiếp nhận cái quỷ!
Phó Diễn Chi đập bàn: “ Ta trước ba mươi tuổi đã đạt đến đỉnh tiêu daocảnh, được người người ngợi khen, là đệ nhất đệ tử của Vẫn Lôi Cung...Bây giờ nhìn ngươi, ta thật muốn khóc!”
Trình Tử Xuyên: “ Ừ, khóc đi.”
Phó Diễn Chi lật bàn.
Thôi thì dắt hắn đi tìm lão cha mình cái đã. Luyện Lôi Trì quá quantrọng, muốn đi vào cần có lệnh bài đặc thù, loại lệnh bài này chỉ có duy nhất cung chủ mỗi thời đại nắm giữ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.