Hai người ôm nhau, Diêm Vương dựa vàonguyên tắc phi lễ chớ nhìn liền quay đầu đi, đợi đến khi cổ hắn căngcứng lại, hai người kia vẫn không tách ra, hắn nhịn nhịn, cuối cùng nhịn không được ho khan vài tiếng.
Trình Tử Xuyên buông lỏng tay, Lâu Nguyệt Đồng cũng lui lại, hai đươngsự tỏ vẻ điềm nhiên như không khiến Diêm Vương cảm thấy mình lúng túngcó hơi quá, thầm nghĩ: “ Dù sao các ngươi cũng phải để ý hoàn cảnh mộtchút chứ!”
Nhưng hắn không biểu lộ lên mặt, chào hỏi đâu ra đấy: “ Nhiều năm không gặp, phong thái Ma quân vẫn như xưa.”
Lâu Nguyệt Đồng nói: “ Thôi đi, chúng ta ngàn vạn năm cộng lại cũng chỉ gặp qua một lần.”
Diêm Vương: “...”
Không chút nào nể mặt hắn cả! Diêm Vương nghẹn nghẹn, nghĩ không ra nênnói gì tiếp. Trong Lục giới, trừ Ma giới ra, rất khó để gặp được LâuNguyệt Đồng. Sau khi Thánh tôn lạc hạ, Minh giới phải đứng mũi chịu sào, lục giới cực loạn, nhiều người chết, vô duyên vô cớ gia tăng khối lượng công việc của Minh giới, Diêm Vương mệt mỏi không ngừng nghỉ đã bảytrăm năm.
Về điểm này, hắn và Minh Khải Tiên Đế rất có tiếng nói chung.
Cũng may Trình Tử Xuyên là người hiểu rõ tính tình Lâu Nguyệt Đồng nhất, chủ động chuyển đề tài: “ Ta vô tình xâm nhập âm phủ, phải tạ ơn DiêmVương tương trợ...”
Khi hắn nói ra lời này, hai mắt Diêm Vương lóe lên, nhất thời hiểu ra ýtứ của hắn. Thật ra trước khi Lâu Nguyệt Đồng đuổi tới, họ đã nói xongchuyện này rồi, Trình Tử Xuyên tránh nặng tìm nhẹ, hiển nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuan-duong-nghiet-do/12718/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.