Dọc đường đi, Phó Diễn Chi đã bị hai người kia chọc cho mù mắt. 
một người lười nhác nói “ Ta đánh mệt rồi”, người còn liền dừng tay, đưa vai đến gần. 
một người rầu rĩ nói “ thật nhàm chán”, người còn lại ăn ý nói “ Lại muốn chơi cái gì?” 
một người kiêu ngạo nói “ Hừ, đói”, người còn lại dường như đã tập mãi thành thói quen duỗi tay qua “ Cắn đi”. 
Hai tên này vừa đùa giỡn, vừa cãi nhau, lại còn vừa liếc mắt đưa tình! 
Phó Diễn Chi yên lặng nhìn trời rơi lệ, có ai nhớ ra hắn vừa thất tình không? 
Cho đến khi về Thiên Lâm Thành, được Hoa Hoa Hóa đang đứng chờ chạy đến ân cần hỏi han, Phó Diễn Chi mới cảm nhận được một tia ấm áp của mùa xuân. 
Kết quả, Hoa Hoa Hóa vừa mở miệng ra liền hỏi: “ Phó huynh, ngươi không đoạt lại tiểu tiên nữ của ngươi sao?” 
Trái tim Phó Diễn Chi trong nháy mắt bị chọc thành cái sàng: “Hoa huynh, ta thất tình." 
Tô Duyên hết lần này đến lần khác thêm vào: “ Ngươi yêu rồi sao? yêu đơn phương hơn ba năm, gấp rút giúp người ta cái này, đưa người ta cái nọ, không nói đến thân thiết, ngươi đã chạm vào tay người ta lần nào chưa?” 
Toàn thân Phó Diễn Chi tràn ra loại khí chất không thể yêu nổi, xoay người rời đi. 
"Chao ôi? Phó huynh ngươi đi đâu vậy?" 
“ Ta muốn tự tử.” 
“ không phải chỉ là một cô nương thôi sao, đừng nghĩ quẩn. đi, huynh đệ sẽ bồi huynh uống rượu, không say không về!” 
Hoa Hoa Hóa nhiệt tình như thế cũng khiến người ta yên tâm một chút. 
Trình Tử Xuyên thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Lâu Nguyệt Đồng: “ một tháng trôi qua rất nhanh, ta muốn đi bế quan, ngươi…” 
“ Giải quyết một nhóm Cửu Nguyên Sơn, lại đến một tháng ước hẹn, ngươi đem ước định của chúng ta đặt ở đâu?” Lâu Nguyệt Đồng không biến sắc, “ Sợ là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thuan-duong-nghiet-do/12700/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.