Đâu đó trong đáy mắt hổ bự là một tia cưng chiều lẫn dung túng hết mực.
Chỉ có mấy lúc bé chuột nhỏ kia chơi chán trò bay bay này rồi liền đổi qua chơi cầu trượt, liền trượt một đường từ đầu hổ đến đuôi hổ râu mép hẳn mới giật giật một chút, tràn ngập bất đắc dĩ cùng lo lắng, sợ nó sẽ chơi quá trớn mà rớt đi đâu luôn.
Nhưng thực tế thì không có. Bé chuột kia rất là bài bản, đánh một đường cong xinh đẹp đến đuôi hổ liền trở tay nắm lấy lông đuôi của hắn phập phồng mấy cái rồi lại bò ngược về.
Nó đều đã chơi đến an ổn như vậy rồi, trừ việc để ý đến an toàn của nó ra hổ bự cũng không định ngăn cản làm gì.
Lỡ mà có vô tình rớt ra cũng có đuôi của hắn vớt về, chẳng sợ.
Cũng chính vì hắn dung túng nên vật nhỏ kia mới chơi bất chấp như thế đó đấy chứ.
Cứ như thế, một chuột một hổ đã ở bên cánh đồng hết cả một buổi chiều.
Cánh đồng kia mãi đến hôm nay Bạch Ly mới biết nó rộng như vậy, óng ánh cả một dải đất. Xét thấy tốc độ xử lý của họ không nhanh, Bạch Ly chỉ để hổ bự cắt đủ số lúa cần xử lý một lần rồi thôi.
Thời điểm Baron chở lúa về Bạch Ly vẫn không biến lại mà giữ nguyên hình thú, núp trong bó lúa thật to ngồi gặm thóc đến ngon lành.
Hạt thóc trong mắt hắn nhìn thì nhỏ tí ti vậy nhưng đối với bé chuột chẳng bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-p4-lam-a-thu-nhan-co-gi-khong-tot/3683363/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.