Chương trước
Chương sau
Nắng ở Thế Thú nếu không phải vào hai mùa mưa và mùa lạnh thì lúc nào cũng đủ to, lại đêm một đêm đặt gần bếp lò nên bây giờ có lấy ra sát trấu luôn vẫn ổn.

Cái cối sát trấu đối với Bạch Ly mà nói thì có hơi quá sức nhưng với nhóm á thú nhân như Lealia thì thoải mái. Cậu chàng nâng một phát là mang được cả khối cái cối ra ngoài. Đến nổi Lia còn có sức hơn cả Bạch Ly dù dáng vẻ của họ như nhau.

Dưới sự năng nổ của hai á thú nhân thật thụ, Bạch Ly lại thành chẳng có việc gì làm ngoài đi theo nhìn hai người bưng cối sát trấu với thúng thóc ra ngoài.

"Cần hái một ít lá to về lát xung quanh, tránh cho chúng bắn rơi ra ngoài"

"Để ta đi."

Lia vừa nghe liền xung phong nhận việc chạy đi.

Bạch Ly ngồi xổm xuống xem xét cái cối sát trấu.

Cái cối này nói lạ lại không tính là xa lạ với cư dân của Thế Thú bọn họ. Từ lúc nó xuất hiện vào ba ngàn năm trước đã được lưu truyền rộng rãi ra ngoài. Bấy giờ trong nhà á thú nhân nào cũng có một cái cối bằng đá dùng để xay bột bắp. Chính vì vậy tuy rằng cái cối này không làm bằng đá nhưng cơ bản nó chẳng khác gì mấy so với cái kia nên để khiến nó phát ra công dụng của mình không hề khó tí nào. Dưới sự giúp đỡ của Lealia, Bạch Ly chỉ thử một chút đã gật gù hài lòng.

Những cái cối này chỉ cần có thể xoay được, ý chính là phần trên có thể an ổn trơn tru xoay trên mặt dưới là được rồi.

Đương nhiên việc này đối với Bạch Ly thì hơn quá sức.

Sau mấy lần xoay xoay mà nó chỉ nhúc nhích được có tí ti, Bạch Ly mặt lạnh te nhận mệnh nhường lại nhiệm vụ cao cả này cho Lealia.

"Ngươi làm đi"

Lealia nhịn cười, lại không dám nói thêm lời nào đả kích lòng tự tôn của bé chuột nào đó nữa. Cậu chàng hăng hái nhận công việc xoay cối sát trấu.

Bạch Ly tuy không xoay cối được nhưng có thể múc thóc đổ vào cối.

Lealia xoay thử vài cái, sau khi nhìn thấy thành quả vừa rơi ra từ hai mặt cối, rơi xuống phần máng ở mặt dưới, hai mắt cậu chàng sáng lên thấy rõ.

Bạch Ly không bất ngờ như Lealia, bóc thử vài hạt lên nhìn xem, thấy nó cơ bản đã lộ ra màu trắng bên trong, cậu gật gù.

"Như vậy là được rồi hả?"

Lealia háo hứng lắm, mất hẳn cái vẻ trầm ổn lạnh lùng kiêu ngạo bình thường.

Nhưng Bạch Ly lại chẳng thấy lạ chút nào, nên gật đầu thì vẫn gật đầu: " Như này vẫn còn chưa sạch, cần thêm một bước nữa"

Lealia nghe vậy là hiểu rồi, mặc dù cậu chàng vẫn rất thỏa mãn, cũng không kém phần kinh ngạc vì nhìn thấy sự biến đổi của thứ "lúa" mà khuê mật của mình tìm thấy hôm qua.

"Bạch Ly, cậu cũng cảm thấy mình có liên quan đến vị kia đúng không"



Cậu chàng lầm bầm, cũng không nhìn Bạch Ly mà tiếp tục xoay xoay cái cối, giống như không phải rất để tâm.

Có điều Bạch Ly lại hiểu cảm xúc của khuê mật nhà mình, lúc này không có người ngoài, cậu cũng thản nhiên đáp: "Ừm"

"Chỉ là ta có chút không rõ vì sao mình lại một thân một mình xuất hiện ở đây."

Mà quan trọng nhất là, sự tồn tại của cậu trông quá mức xa lạ với tất cả mọi người.

Trước đây cậu còn không nghĩ gì nhiều, nhưng sau khi nghe Lia nói xong cậu mới ý thức được càng rõ ràng sự mâu thuẫn trong này. Đến cả một bộ lạc có quan hệ gần với vị kia như vậy mà còn chưa từng thấy hình thú của cậu, vậy đã nói lên được phần nào rằng khả năng cậu tìm thấy phụ mẫu mình rất thấp. Nhưng vấn đề vẫn là, vậy cậu từ đâu mà ra.

Hiển nhiên Lealia cũng nhận ra điều này, cậu chàng thông minh nhạy bén như thế mà.

Cho nên Lealia cũng thấy khó nghĩ.

Nếu được, Lealia rất muốn giúp Bạch Ly tìm thấy phụ mẫu của mình.

Vốn họ đã đặt kỳ vọng vào bộ lạc Chim Đại...

Bạch Ly thấy lông mày của khuê mật nhăn lại một cách khó chịu thì không sao cả vỗ vai cậu chàng tỏ vẻ: "Đừng nghĩ nhiều. Thật ra ta không có để bụng đến vậy đâu"

Nhưng Lealia vẫn không vui.

Bạch Ly khẽ nói: " Tìm được hay không thì người sống vẫn phải sống mà.

"Mà còn phải sống vui vẻ nữa"

Nghe cậu nói vậy, Lealia khẽ quay đầu nhìn cậu, rất nghiêm túc hỏi: "Ngươi thật thích Baron đi? Hai người chỉ mới quen biết nhau không bao lâu"

'Thật sự chọn anh ta rồi"

Bạch Ly biết Lealia quan tâm cái gì, cậu nói: "Ừm. Ta đã quyết định rồi."

"Baron... Có lẽ là sự an bài của Thú Thần dành cho ta"

Lealia im lặng một chút, cuối cùng nhận mệnh nhún vai: "Ngươi thấy tốt là được rồi."

Bạch Ly nghe xong lại bỗng nghiêng đầu gối lên cánh tay nhìn Lealia cười ranh mãnh hỏi: "Còn ngươi? Có phải ngươi để ý Megan không?" (1,

Lealia im ru.

Cơ mà vẫn không ngăn được Bạch Ly tiếp tục nói: "Bình thường ngươi sẽ không chủ động bắt chuyện với người mới gặp lần đầu, đối với thú nhân trong bộ lạc trước đây cũng là một bộ phiền chẳng buồn phản ứng"



"Người khác không biết chứ ta nhìn cái là thấy ngay" (1

"...Sao bỗng dưng ngươi nhiều chuyện vậy?"

Cuối cùng Lealia cũng không nhịn được, bệt bệt miệng phản lại: "Ngươi so với ta còn thờ ơ với xung quanh hơn đó."

Bạch Ly không thèm chấp, nhún nhún đôi vai nhỏ: "Vậy là ngươi thật sự để ý anh ta à?" (1)

Lealia giật giật cơ mặt, bên tai lại nghe Bạch Ly nói: " Thì ra ngươi thích người cao lãnh như Megan à"

Không muốn bị khuê mật cà khịa nữa được không.

May mà lúc này Lia đi hái lá cây đã đúng lúc chạy về, cứu nguy cho tình trạng quẩn bách của Lealia.

Mấy "á thú nhân" lập tức tập trung vào công việc.

Dưới sự hợp sức của Lealia và Lia, mỗi người thay phiên nhau xoay xoay, cuối cùng một thúng thóc đã biến thành gạo còn lẫn dính một ít trấu bên trên và trấu lẫn với cám, gạo bị nát trong quá trình xay.

Bạch Ly lại để cho họ sàng gạo còn nguyên vẹn ra với gạo bị vỡ và trấu ra.

Phần trấu thì bỏ.

Gạo bị vỡ vẫn có thể nấu ăn được. Mà bởi vì nó vỡ ra cho nên nó cũng sạch trấu hơn hạt gạo còn nguyên, có thể trực tiếp dùng mà không còn làm tiếp bước tróc cám sau đó.

Lúc họ làm xong mấy thú nhân vẫn chưa có về. Cối tróc cám bị Baron mang ra suối ngâm cả đêm còn chưa có lấy về, cho nên tạm thời họ không thể làm tiếp bước kia được. Cả nhóm liền để qua một bên, cùng nhau tính chuyện bữa trưa.

"Cái này bây giờ đã dùng được rồi hả? Ăn thế nào?"

Lia vừa nói vừa bóc một mảnh gạo tấm bỏ vào miệng nhai nhai. Mặc dù không bị cộp miệng nhưng vị cũng rất lạ, ăn không cảm thấy ngon gì.

"Cái này phải nấu lên mới ăn được."

Bạch Ly không có cản cậu chàng, chỉ bình tĩnh nói.

"Chúng ta đi hái chút rau dại để lái ăn trưa đi"

"Được thôi!"

Lia vui vẻ hưởng ứng.

Á thú nhân dáng dấp nhỏ xinh này trông lúc nào cũng năng động hoạt náo. Mà nếu không phải vậy cậu chàng cũng sẽ không ở lúc Liliana gây chuyện với họ lại đúng ra muốn đi cùng họ trước mặt bao nhiêu người. Á thú nhân này chính là thẳng thắn vô tư như vậy. Cũng rất chính trực thành khẩn, đáng giá kết giao.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.