Chương trước
Chương sau


" Thằng nhóc này được đấy."

Tộc trưởng Samson không khỏi vuốt cằm gật gù.

Đặng ông quay qua nhìn tộc trưởng Lian: "Đó là con trai ông đúng không? Sao hắn cũng không muốn chức tộc trưởng thế?" (D)

Cái này Lian cũng chẳng khác ai, ông thật sự không rõ. Nhưng nhìn bóng lưng thẳng tắp không chút chần chừ do dự của Megan, ông nói: "Nó lớn rồi, muốn làm gì là chuyện của nó."

" Nói cũng đúng.

Samson không suy nghĩ nhiều, gật đầu nói: " Thời của đám trẻ thì để chúng tự quyết định đi"

So với hai người, từ đầu chí cuối tế ti Dai chỉ đứng nhìn mà không nói tiếng nào cả, khiến người ta nhìn không ra ông đang nghĩ gì.

Mà có lẽ cũng chẳng có ai nghĩ chi nhiều, cách hành xử của ông trước nay luôn vậy.

Nếu không phải chuyện gì cần ông quản ông sẽ không quản.

Bảo bộc quá mức không phải là cách làm đúng đắn. Cho nên mặc dù ông biết Bạch Ly rất đặc biệt nhưng ông cũng chưa từng thiên vị cậu mà để cho cậu tự nhiên trưởng thành.

"Hai người không muốn lấy chức tộc trưởng?"

Nhìn hai người đang chạy tới chỗ bọn họ, Lealia liền không khách khí hỏi ngay. Chức tộc trưởng thế mà bị hai người đá qua đá lại như trò đùa.

Tuy nhiên, mặc dù là hỏi hai người nhưng ánh mắt cậu chàng lại chỉ nhìn

Megan, cái người vẫn luôn trầm tĩnh kiệm lời kia. Rất hiển nhiên cậu chàng đã mặc định trong hai người họ chỉ có Megan có đảm lược làm tộc trưởng.

Tội nghiệp anh bạn Ivol.

Cơ mà lúc này anh chàng lại chẳng hề lưu tâm. Ngay từ khi chạy tới ánh mắt anh chàng đã dán lên người Lia, cái đuôi vô hình không ngừng vung vẩy, vội vã xum xoe: " Thế nào, thấy ta đánh có hay không?" (

Thấy mắt thú nhân nhìn mình chằm chằm, Lia không thể không nhận định hắn là hỏi mình mà hơi khựng lại một chút rồi mới đáp: "Rất dũng mãnh"

Đây là một lời khen hết nước chấm dành cho thú nhân mặc dù thái độ của Lia có hơi vô tâm.



Nhưng lúc này cho dù là ai cũng nhận ra cái đuôi to lông xù ngốc nghếch vô hình của ai kia đã vẩy đến tận trời.

Lealia không tiếng động trợn trắng mắt khinh bỉ cái tên to xác kia. Ngốc quá ngốc, có chút vậy đã thỏa mãn rồi. Thế này mà muốn tán tỉnh bạn đời, chẳng biết đến năm nào thẳng nào.

Nhưng cũng chỉ có nhiêu đó, lại không có vì Ivol "di tình biệt luyến" nhanh như vậy, trước đó còn nhắm tới mình bây giờ đã chuyển qua Lia mà bất mãn, bởi thật tình Lealia vốn không hề để ý. Thoạt chăng cậu chỉ thắc mắc vì sao Ivol lại bỗng nhiên thay đổi.

Vì sao á?

Việc này phải nói đến lúc Liliana bỗng nhiên chạy ra chỉa mũi dùi vào Bạch Ly. Lúc đó trong mắt thú nhân ngốc nghếch Ivol, Lia, một á thú nhân nhỏ nhắn

trông có vẻ chân yếu tay mềm lại trở nên vô cùng mạnh mẽ, khí thế bức người, đớp lại Liliana chan chát đến nổi cậu ta phải á khẩu, đôi mắt thú nhân lập tức lập lòe ánh sáng. (1)

Rốt cuộc là do Ivol có niềm yêu thích đặc biệt kiểu... M? Thích dạng á thủ nhân ngự tỷ? Nên ban đầu mới thích Lealia?

Vấn đề này chắc chỉ có mình hắn lý giải được.

Quan trọng vẫn là, Lia có thích hắn không thôi.

Đối với thú nhân thật ra từ lúc nãy đã bày tỏ sự yêu thích với mình, cả lúc lên đài cũng hướng về mình bảo hãy xem hắn, Lia ấy thế mà rất bình tĩnh, trả lời hắn xong liền không nói gì nữa. Chỉ có sâu trong ánh mắt á thú nhân ranh mãnh hoạt bát sâu kín nhìn Ivol có chút toan tính không ai biết.

Megan đối với câu hỏi của Lealia hơi chậm một chút rồi đáp: "Không hứng thú"

Hắn liếc á thú nhân từ trên khuôn mẫu có chút giống Liliana nhưng lại so với Liliana càng thêm đặc biệt khẽ nhìn nhiều một chút. Nhưng cũng chỉ một chút.

Đối với thú nhân có chút như cục đất này thì nhiêu đó đã là quá nhiều. Cho dù hắn có ý nghĩ gì cũng sẽ không thể hiện như Ivol, chàng thú nhân ruột để ngoài da kia.

Mà Lealia lại không phải á thú nhân bình thường, cho nên hai người chỉ cho nhau một cái liếc mắt rồi thôi.

Thời điểm đó ở nơi đỉnh đầu của Baron lại có động tĩnh khác thường thu hút sự chú ý của họ.

Vốn đang phơi mình nằm ườn bên trên thui thui ngủ, bé chuột nào đó lại bỗng nhiên như mộng du, ngồi dậy dụi dụi hai mắt mông lung rồi nắm tóc thú nhân, lò dò chân cao chân thấp tuột xuống vai hắn từng chút một cho đến khi ngồi hẳn trên đó.

Cái dáng vẻ cùng cử chỉ kia của nó thật sự có độc.

Lia trực tiếp ôm tim mình, sợ nó nhảy ra khỏi lòng ngực, đồng thời cũng cưỡng ép nhét trở lại ý nghĩ manh động vừa trồi lên bên trong. (1)

Thời điểm đó cậu thật ghen tỵ với Lealia, làm khuê mật của người ta, cậu chàng lúc này khẽ đưa tay ra chọt chọt cái bụng mềm mềm của bé chuột đang mộng du. Sau khi xuống tới nơi thì dựa lưng vào cổ Baron, trượt dài như không có tí xương nào. (1)



" Tỉnh tỉnh đi! Thật bội phục ngươi luôn đấy. Vào cái thời điểm cam go như vậy mà vẫn có thể ngủ được"

Bánh chuột nào đó khẽ híp mắt thành một đường chỉ be bé liếc qua cậu ta một cái, không tiếng động né cái chọt ác tâm kia, lại sồn sột bò dọc theo viền áo của thú nhân đến khi vắt vẻo trước ngực hắn như đang chơi đánh đu.

Giây sau nó mới bùng một cái biến thành một thiếu niên xinh đẹp trắng trẻo đứng trước mặt thú nhân nhà mình.

Baron thản nhiên vươn tay chỉnh lại mái tóc ngủ đến rối bời của cậu, nhẹ giọng bảo: "Thật sự tỉnh rồi?"

Bạch Ly ngáp to một cái nhưng vẫn gật đầu.

"Sẵn tiện đều ở đây, chúng ta ghé qua chỗ hội chợ tí đi"

Hội chợ diễn ra vào thời điểm lễ tuyển chọn luôn là điểm đặc biệt không thể bỏ qua.

. Trước đây nó chỉ là nơi giao lưu thuần túy, nhưng từ sau thời kỳ kia, nó trở thành nơi giao thương giữa các bộ tộc. Ở đây, họ có thể trao đổi nhu yếu

phẩm thiết yếu để bổ sung cho nhu cầu cuộc sống hằng ngày của mình dành cho một khoảng thời gian dài dòng sau đó mà không cần phải chạy đến tận nơi sản xuất.

Lealia và Bạch Ly đương nhiên sẽ không bỏ qua dịp này.

Bạch Ly khẽ nhìn qua Lia bên cạnh: "Nghe nói tộc ngươi hằng năm đều có qua lại với tộc Nhân Ngư, ngoài tộc Chim Đại thì tộc Dực Sư là nơi thứ hai lấy muối trực tiếp từ tộc Nhân Ngư?"

Chuyện này không phải bí mật gì ở đại lục thú nhân nên Lia không có chối cãi mà thẳng thắn nói: "Đúng vậy."

"Sao thế? Ngươi muốn đổi muối à?"

Bạch Ly gật đầu: "Đổi như thế nào?"

Ở Thế Thú vẫn luôn duy trì hình thức trao đổi bằng vật chất mà không có hệ thống tiền tệ riêng, cho dù là thời kỳ đặc biệt có tính lịch sử kia. Này đã từng là một vấn đề Bạch Kỳ Thư đắn đo suy nghĩ, nhưng cuối cùng vì để duy trì sự nguyên thủy của Thế Thú mà cậu quyết định không đi thay đổi hiện trạng này của đại lục thú nhân.

Bạch Ly sớm đã nghĩ đến chuyện đổi muối, chỉ là cậu không biết nên lấy cái gì để đổi.

Hình thức trao đổi giữa các thú nhân bình thường cũng không cố định, thường là bên bán vừa ý với đồ trao đổi thì cuộc mua bán này thành công, thế thôi.

Cậu vốn đang khó nghĩ thì bỗng nhìn thấy á thú nhân dáng người ngang tầm cậu nở nụ cười ranh mãnh.

"Ta muốn dùng thứ gọi là lúa kia đổi. Đương nhiên là đổi thành phẩm."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.