Chương trước
Chương sau
Lealia không nhìn bé chuột nào đó nữa thì đổi sang bất mãn với Ralph: "Hắn

có vẻ không định bỏ cuộc đâu. Dù hôm nay ngươi có thể tránh thì sau đó cũng không tránh khỏi được"

Thật ra cậu muốn nói chuyện này là không thể trách. Trách chiến không phải là thú nhân chân chính.

Baron đối với chuyện này vẫn một bộ thái độ khinh thường hừ hừ mấy tiếng không rõ ràng chứ không có nói gì.

Lia nãy giờ vẫn lén lút nhìn đỉnh đầu của Baron, trong đôi mắt là tràn ngập hứng thú đến chính cậu ta cũng không nhận ra. Thấy hai người không nói chuyện nữa thì ngập ngùng muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không nhịn được mà lên tiếng: "Bạch Ly... Thú hình của cậu ấy... Thật giống cậu ấy."

Thật là một cách nói vô cùng khéo léo, vô cùng có tâm.

Cũng mệt cậu ta nghĩ ra được.

Lealia đang buồn bực đều bị lời này của cậu ta thổi bay đi mất phân nửa.

Cậu buồn cười nói: "Rất bất ngờ chứ gì."

"Ừm ừm!"

Lia gật đầu lia lịa, còn định nhón chân lên xem bé chuột nào đó.

Có điều bởi vì cách biệt chiều cao mà dù cậu ta có nhón cũng chỉ nhìn thấy cái bụng trắng mềm đang phập phồng lên xuống vô cùng có tiết tấu lại có thể mang đến cho người ta cảm giác nhàn nhã thảnh thơi của chuột ta. Cơ mà càng như vậy càng có hiệu quả cào tâm cào phổi.

Á thú nhân luôn thích những thứ nhỏ bé đáng yêu, Lia thật muốn bắt chuột ta xuống chơi cho đủ, thỏa mãn sự tò mò. Đối với việc vì sao lại có thú nhân có thú hình nhỏ như vậy ngược lại có vẽ không quá để ý tới. (D

Lealia chính vì không cảm thấy cậu ta có ý xấu nên tâm tình mới thả lỏng mà tám chuyện với cậu.

Đương nhiên lấy xuống chơi là không có khả năng rồi... Con hổ nào đó sẽ cắn người. (2)

Lealia tằng hắng một tiếng khẽ nói: "Lúc mới thấy ta cũng bất ngờ lắm"

"Cơ mà đã lâu rồi ta không còn thấy hình thú của cậu ấy nữa. Bạch Ly cũng không thích rêu rao. Cậu ấy nói hình thú của mình không được uy phong!" (1)

Baron nghe đến đây khóe miệng không khỏi kéo kéo. Ngẫm đến tính tình thích so đo, tiểu tâm nhỏ nhen của con chuột nào đó, độ cung của vành môi lại càng lớn hơn, mang theo một sự cưng chiều dung túng. (1)

Lia liếc thấy dáng vẻ này của hắn, không khỏi cảm thán trong lòng. Người này thật sự thích Bạch Ly.

Chỉ có nghĩ tới Bạch Ly trông hắn mới không đáng sợ... Không biết vì sao, Lia cảm thấy Baron không hề dễ gần tí nào mà còn có chút âm trầm. Cậu lại nhớ đến ánh mắt hắn nhìn Liliana lúc cậu ta chỉa mũi dùi về phía Bạch Ly, không khỏi rùng mình một cái. Sau đó cậu lại tự nói nếu không đụng đến nghịch lân của hắn thì mắc gì có chuyện được, liền không khỏi bâng quơ nói: "Chuyện vừa rồi... Thật sự không có vấn đề gì nữa chứ?"

Tình huống lúc nãy thật sự là đáng sợ, đối với một á thú nhân được ưu ái lớn lên, chưa từng trải qua những chuyện như vậy, Lia ngẫm lại vẫn có chút lo lắng. Tuy rằng lúc nãy cậu nói năng rất hùng hồn.



"Liliana kia bị cái gì vậy chứ?"

Quả thật, phàm là cư dân đơn thuần của thế giới này đều có chút không hiểu tại sao Liliana lại có những lời lẽ và suy nghĩ kỳ lạ như vậy. Đến giờ họ vẫn không hiểu.

Cư dân của Thế Thú luôn sống trong hòa bình, một chút suy nghĩ ác ý cũng khó mà sinh ra được.

"Mặc kệ cậu ta đi"

Lealia quả thật không muốn nhắc đến Liliana: "Dù sao bây giờ cậu ta cũng chẳng làm gì nổi đâu"

"Đúng rồi, anh sẽ đưa Bạch Ly đi tìm phụ mẫu của cậu ấy chứ?"

Lealia bỗng quay sang hỏi thú nhân vẫn im lặng dõi theo tình hình chiến đấu ở phía xa.

Baron lười biếng đáp: "Có lẽ sau lễ tuyển chọn sẽ đi"

" Tìm phụ mẫu? Của Bạch Ly á?"

Lia kinh ngạc chen vào hỏi, lại không đợi hai người kia trả lời đã đánh phủ đầu: 'Ta đi với!"

Á thú nhân này, cậu bon chen làm gì hả?

Lealia có chút cạn lời nhìn Lia.

Lia lại không tự biết, chỉ nói: "Ta sẽ không làm liên lụy mọi người đâu"

...

Lealia câm nín một chút rồi nói: "Một á thú nhân như người đòi đi theo, ngươi lấy gì mà đảm bảo được vậy hả?"

Lia có chút cứng họng không đáp lại ngay được.

Nhưng giây sau cậu ta đã bật lại: "Ngươi cũng vậy đó thôi!" (1

Lần này đến phiên Lealia.

Câu chuyện trong lúc nhất thời không khỏi đi vào bế tắt.

Không biết vì sao, Baron cũng không nói tiếng nào, mặc cho hai á thú nhân còn độc thân xoắn xuýt.

Trận hỗn chiến trên đài cao vào ngày đầu tiên của lễ tuyển chọn thật sự không cần bao nhiêu thời gian đã phân ra được thắng bại tạm thời.

Trên đài vốn có gần hai trăm thú nhân lúc này chỉ còn năm người. Không tính Ivol và Megan thì còn có ba người thuộc tộc Gấu Nâu là Jon, Ralph và một thú nhân có mái tóc màu xám tro.



Nếu tính số lượng ban đầu thì tuy tộc Gấu Nâu nhìn chung có vẻ thua kém nhưng có lẽ là do tâm lý ganh đua nên họ cũng cố mà tham gia cùng tộc Hổ Đại, kết quả số lượng đôi bên không chênh lệch nhau lắm. Nhưng vốn dĩ tộc Hổ Đại phải chiếm thế thượng phong hơn lại chỉ còn hai người Ivol và Megan. Này có phần lớn lý do là vì thú nhân bên tộc Gấu Nâu đoàn kết ngay từ đầu.

Nhưng có thể còn trụ vững trên đài, sự mạnh mẽ của hai người Ivol và Megan là không thể bàn cãi.

Ba người tộc Gấu Nâu cũng biết điều này nên vô cùng ngưng trọng. Họ vốn không có ý đánh giá thấp thú nhân của tộc đàn đã từng xưng hùng xưng bá đại lục thú nhân, cũng đã dùng toàn lực nên mới càng e ngại.

Trong khi đó bên phía Ivol lại đang âm thầm diễn ra một cuộc nói chuyện.

"Ivol, ngươi có muốn lấy chức vị tộc trưởng không, ta giúp ngươi lấy."

Ivol không khỏi kinh ngạc nhìn Megan: " Ta tưởng ngươi muốn chức vị này"

Megan lắc đầu vô cùng dứt khoát: "Qua lễ tuyển chọn ta sẽ đi ra ngoài du lich."

Ivol quá đổi kinh ngạc luôn, nhất thời không nói được tiếng nào.

Nhưng sau khi kinh ngạc xong hắn lại kiên quyết lắc đầu: "Ta không lấy đâu. Ngươi biết ta không có thừa sự sự kiên nhẫn để gánh trách nhiệm này. Ta vốn chỉ định tham gia náo nhiệt, thể hiện chút để dễ kiếm bạn đời thôi.

" Với lại, ngươi nói chuyện đi ra ngoài ta mới nhớ ra một chuyện, hình như Baron sau dịp này cũng định đi đâu đó. Nếu không có sai lầm thì ta sẽ đi theo hắn"

Chuyện này thì Megan không biết thật, cho nên hắn không khỏi có chút giật mình. Nhưng không ngại hắn bày tỏ quan điểm: "Nếu vậy thì chúng ta có thể cùng đồng hành. Mặc dù không biết Baron muốn đi đâu nhưng ta cũng chưa có mục tiêu cụ thể."

Đối với chuyện này Ivol tỏ vẻ vô cùng tán thành mà không có chút phản đối nào.

" Vậy thì nhường vị trí tộc trưởng cho họ đi."

Hai người cứ thế thản nhiên quyết định một chuyện trọng đại như thế, rất không xem ai ra gì.

Nhưng ai biểu do họ có năng lực chi.

Thế là trong lúc không ai biết, hai người Ivol trông thì vô cùng hung mãnh hợp tác cùng nhau đá hai người Jon và thú nhân tóc xám tro xuống đài. Trong lúc ai cũng nghĩ họ sẽ giải quyết luôn Ralph thì cả hai lại cùng nhau nhảy xuống đài. (1

Một đám người lập tức không hiểu chuyện gì, không ngừng xôn xao.

Trong khi hai đương sự lại quay đầu lại nhìn Ralph sắc mặt có chút khó coi trên đài, Ivol thản nhiên nói: "Mặc dù ngươi tính là tình địch của Baron nhưng không thể phủ nhận ngươi rất mạnh. Vị trí tộc trưởng này đưa cho ngươi vẫn được, hy vọng hai ngày sau ngươi có thể giữ vững được nó"

"Ngươi đừng nghĩ nhiều, bọn ta không cố ý nhường ngươi. Cơ bản là chúng ta cảm thấy chính mình không có năng lực làm tộc trưởng. Người làm tộc trưởng không nhất định phải là mạnh nhất.

Nói xong hai người đồng thời quay đầu rời đi.

Nhưng những lời hắn nói lại làm dịu được tâm tình bức bối của Ralph khi không đánh mà thắng. Mặc dù thắng lúc này chưa phải là thắng thật sự.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.