Trước ánh mắt âm trầm đến đáng sợ của Baron cùng sự giận dữ như muốn giết người của Lealia, Liliana không chỉ không sợ mà sự đắc ý còn tăng thêm, trong lòng vô cùng hả hê, lại càng mạnh miệng, dám lấy cả Thú Thần ra nói. 
Ở bên cạnh tế ti của bộ lạc lâu, cậu ta tưởng mình sắp thành thần luôn rồi. 
"Ngươi cho rằng ngươi là ai! Có thể đại diện cho Thú Thần sao? Ha hả! Đúng là nực cười chết mất" 
Người đầu tiên trực tiếp cười vào mặt Liliana là Lealia. Cậu còn rất khoa trương, thật sự chóng eo cười không còn hình tượng, mặc cho sắc mặt Liliana đen như đáy nồi. (2) 
Sau đó là Lia đã theo cả bọn cả ngày hôm qua, vốn đang đứng cách đó không xa cũng chen vào: "Đúng! Ngươi là ai chứ!?" (2) 
Có điều mặc dù sau khi hai bộ lạc hợp lại, có rất nhiều người thuộc bộ lạc Gấu Nâu trước đây không biết Liliana nhưng người của Hổ Đại lại biết. Theo tiếng xì xào bàn tán không ngừng vang lên trong đám người, có thú nhân phổ cập cho người bên cạnh mình biết Liliana là ai. 
Cơ mà Lia vốn cũng thuộc hàng đanh đá chẳng vừa ai. Chính cậu ngày đầu theo người của bộ lạc mình đến đây đã gặp qua Liliana đương nhiên biết rồi, nhưng cậu vẫn uốn cong lưỡi một cách mỉa mai trước vẻ mặt đắc ý khi nghe thấy tiếng bàn tán của mọi người về mình: "À, ta biết. Ngươi từng ở bên cạnh tế ti của bộ lạc mình, so với người khác càng gần Thú Thần hơn, tựa như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-p4-lam-a-thu-nhan-co-gi-khong-tot/3652430/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.