Thấy hắn tri kỷ như vậy chuột ta rất hài lòng.
Sau khi tắm kỹ mình rồi nắm lông nhỏ lách một cái biến trở về làm thú nhân nhỏ nhắn sạch sẽ thơm tho.
Baron có hơi tiếc nuối, nhưng cũng không duy trì bao lâu nghiêm chỉnh đi đổ nước tắm cho cậu.
Nắm lông nhỏ thỏa mãn rồi, chắc sẽ không tính toán chuyện trước đó đâu nhỉ.
"Cái gùi còn ở trong rừng!"
"..."
Baron đơ ra mấy giây rồi nhanh chóng nói: "Ta đi lấy cho em."
Nói xong định chạy ra ngoài.
"Khoan đã!"
Bạch Ly giữ hắn lại: "Đi cùng."
Baron nhìn bàn tay cũng nhỏ xinh như chủ nhân của nó đang nắm lấy cánh tay thô to có một sự tương phản không hề nhẹ lại vô cùng hài hòa của mình, rất nhanh đã tiếp thu cách nói của cậu. Hắn tỏ ra trấn định nhìn nó rời khỏi, không nhanh không chậm cùng cậu đi ra ngoài, trong lúc đó còn không quên răn dạy một cách nhẹ nhàng nhất: "Lần sau em không nên một mình ra ngoài như vậy."
"Rất nguy hiểm."
Bạch Ly khựng một cái, rồi bỗng thấu hiểu một cách lạ lùng hành vi hù dọa cậu trước đó. Nhưng cậu vẫn nói: "Ta cũng là thú nhân."
"Ta có chừng mực."
"..."
Chừng mực chỗ nào chứ?
Baron rất muốn nhưng không nặng lời được khi nhìn thấy khuôn mặt điềm tĩnh của cậu, chỉ đành nói: "Lần sau có đi thì gọi ta, ta đi cùng em."
"Không được đi một mình."
Chuột ta hơi hơi trề môi vì câu nói cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-p4-lam-a-thu-nhan-co-gi-khong-tot/3650815/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.