Chương trước
Chương sau


Tô Miện vừa thấy mặt Bạch Thụy đã cho cậu một lời chúc mừng từ tận đáy lòng. Vốn cậu ta còn nghĩ đợi phim được công chiếu thực lực của Bạch Thụy mới được chứng mình. Nhưng sau khi biết Bạch Thụy tham gia chương trình này cậu ta đã biết Bạch Thụy nhất định sẽ nổi. Chỉ là hiện tại nhìn xem danh khí, sợ rằng không phải chỉ nổi không thôi.

Minh Tinh Đại Chiến nhìn thì là một chương trình lớn nhưng tân nhân tham gia đa phần là người chưa có tiếng tăm gì lớn được các công ty chủ đông nâng đỡ đưa vào nên không có gì đáng để dị nghị. Còn có thể dựa được vào nó đi lên hay không là ở minh tinh. Bạch Thụy có thể nói là đạp lên bước đầu tiên còn bước ra một cách hoàn mỹ nhất trên con đường minh tinh của mình. Tô Miện có thể được tính là người bạn đầu tiên trong giới của Bạch Thụy, đương nhiên là phải chúc mừng rồi.

"Cậu cũng xem rồi?"

Bạch Thụy thuận miệng hỏi lại.

"Xem chứ! Biết cậu đã tham gia mà không xem sao được. Cơ mà tôi đã khinh thường cậu rồi. Theo tôi thấy đợt này cậu và Đường Ca có thể đi đến cuối, còn có thể đứng đầu. Quan trọng là chương trình này rất có lợi cho người mới như cậu. Không khéo sẽ có đạo diễn phim hành động tìm cậu hợp tác đó chứ."

Năng lực hành động của Bạch Thụy đặc biệt tốt. Tô Miện nghĩ vậy không sai. Nhưng cậu ta không nghĩ lời tiên tri của mình lại thành sự thật sớm như vậy.

Reng reng reng...

Bỗng nhiên điện thoại của Sùng Minh vang lên âm thanh thông báo cuộc gọi đến. Hắn đưa tay ra hiệu cho Bạch Thụy rồi cầm điện thoại đi đến một góc khuất để nhận.

Nhưng hắn vừa đi Trác Dịch đã sáp tới. Mặc cho tiểu Sầm ở trong túi áo Bạch Thụy không ngừng nhe răng với hắn. Bạch Thụy nhẹ đưa tay vỗ vỗ, trấn an nó. Nhưng tiểu Sầm vẫn là nhìn hắn cảnh giác vô cùng.

Trác Dịch không bận tâm một con vật nhỏ mà nhìn Bạch Thụy nói: "Chúc mừng cậu ra quân thành công. Tôi càng ngày càng mong đợi được ghi hình cùng cậu trong tập sau rồi."

"Hở?"

Tô Miện chưa đợi Bạch Thụy nói gì đã có phản ứng trước tiên: "Nói như vậy anh là khách mời đặc biệt của tập sau!?"

Biểu tình kinh ngạc của hắn có phải nói là thể hiện mười phần đầy đủ. Nhưng không biết cậu ta có nhận ra hay không, bởi vì cậu ta chen ngang mà ai đó không vui khẽ nhíu mày một chút.

"Ban đầu nhận là vì nghĩ lâu ngày không xuất hiện, sẵn tiện preview cho bộ phim mới này. Tôi cũng không biết Bạch Thụy có tham gia."

Nhưng cho dù Trác Dịch có khó chịu thì hắn vẫn phải diễn cho tròn vai ảnh đế của mình mà tiêu sái đáp lời, nói thì lại giống như việc hắn tham gia chương trình không phải vì Bạch Thụy mới nhận vậy.

Bạch Thụy không tỏ thái độ gì, làm bộ giống như quên mất trả lời hắn mà cúi đầu xem kịch bản.

"Bạch Thụy!"

Trác Dịch đương nhiên không tính buông tha cho cậu, nhưng trước khi hắn mở miệng thì tiếng của Tiêu đạo từ xa vọng tới. Bạch Thụy không chút chần chừ đi qua ngay.

"Trác ảnh đế, anh có làm gì cậu ấy không mà cậu ấy ghét anh thế?"

Tô Miện nhìn bóng lưng Bạch Thụy, miệng lại hóng hớt cùng Trác Dịch. Dù cậu ta cảm thấy con người Trác Dịch trong ngoài bất nhất, nhưng trong cái giới giải trí này có ai không như vậy, cũng không có gì đáng nói. Quan trọng là cậu ta muốn hóng bát quái, bản thân càng không có ác cảm gì với Trác Dịch nên đương nhiên là thản nhiên hỏi đến rồi.

"Lần đầu tiên gặp cậu ấy đã không thích thôi. Xem ra mị lực của tôi sau một thời gian không xuất hiện đã giảm xúc đi nhiều rồi."

Còn không phải. Bạch Thụy chính là không đợi cho hắn làm gì đã không ưa hắn. Nhưng ai biểu Bạch Thụy không phải người bình thường chi. Đến cả Khương Sầm còn bó tay với cậu nữa kia mà.

Tô Miện thật lòng cũng có hơi hơi đồng tình với Trác Dịch. Nhưng chỉ là nhiêu đó thôi.

"Bạch Thụy, đạo diễn Giảng đã gọi cho cậu chưa?"

Tiêu đạo vừa nhìn thấy Bạch Thụy đã niềm nở nói. Nhưng nhìn vẻ mặt ngơ ngác của cậu là ông hiểu ngay. Tiêu Tầm lập tức nói: "Là như vầy. Đạo diễn Giảng Kinh vô tình nhìn thấy biểu hiện của cậu trong tập một cái gì Minh Tinh Đại Chiến ấy. Ông ấy rất có hứng thú với cậu, biết cậu đang đóng phim cho tôi nên tìm tôi hỏi số của cậu. Tôi đã cho ông ấy."

"Số điện thoại trên hợp đồng là của anh Minh."

Bạch Thụy không biết Giảng Kinh là ai nên chỉ có thể nói cho ông biết như vậy.

"À. Nhưng mà tôi nghe đâu ông ấy đang chuẩn bị ra mắt một bộ phim hành động thể loại hình sự. Có lẽ đã nhắm đến cậu rồi. Tôi thấy cậu rất thích vận động, cậu có thể thử xem."

Tiêu đạo cười cười vỗ vai Bạch Thụy nói.

"Để ngài chê cười."

Bạch Thụy không nghĩ đến cả ông đều nhìn ra cậu thích động tay động chân, không khỏi ngại ngùng gãi gãi cái mũi.

"Ha ha! Tôi là ai chứ. Chút ánh mắt này vẫn là có chứ."

Tiêu đạo cười ha hả. Nhưng sau đó ông vẫn nói: "Cũng không biết lão Giảng muốn cho cậu đóng vai gì. Nhưng cho dù là vai phụ tôi vẫn cho rằng cậu nên nhận. Nhân khí từ phim của ông ấy rất lớn, tốt cho lịch sử vào nghề của cậu."

"Cảm ơn Tiêu đạo chỉ đường."

Bạch Thụy đúng mực đáp.

"Được rồi. Tôi thấy người đại diện của cậu tìm cậu. Đi thôi."

Tiêu đạo liếc thấy Sùng Minh nhìn qua đây thì vỗ vai cậu nhắc nhở. Bạch Thụy chào ông rồi đi về hướng của Sùng Minh.

"Xem ra tôi không cần phải lo lắng cho tương lai của cậu nữa rồi."

Sùng Minh trông có vẻ rất vui, vừa vào đã cảm thán.

"Là phim của đạo diễn Giảng sao?"

Bạch Thụy bâng quơ hỏi. Ai biết lại rước lấy ánh mắt ngạc nhiên của Sùng Minh. Nhưng có vẻ anh ta nhanh chóng hiểu ra mà nói: "Là Tiêu đạo nói với cậu à. Đúng là Giảng đạo. Nhưng chắc cậu không tin được đâu. Ông ấy là muốn cậu đóng chính."

Lần này Bạch Thụy kinh ngạc thật sự.

"Bất ngờ chưa?"

Sùng Minh cười nói.

Bạch Thụy không keo kiệt cho hắn một cái gật đầu.

"Bộ phim này trong giới còn chưa có đánh tiếng nào đâu. Giảng đạo chỉ là cảm thấy không thể bỏ qua cậu cho nên mới đánh tiếng trước. Bộ phim đoán chừng còn chưa đến giai đoạn chọn diễn viên nữa. Đợi cậu quay xong bộ phim này là có thể thoải mái tính đến nó. Có lẽ sau đó cậu vẫn phải đi thử vai một chút nhưng được ông ấy tự mình tìm cơ hội của cậu rất lớn."

Sùng Minh đương nhiên là vui lòng nhìn thấy Bạch Thụy được coi trọng. Hắn mới đầu cũng rất bất ngờ ấy chứ.

"Ông ấy thật sự nghĩ muốn cho tôi đóng vai chính? Chỉ bằng một tập show giải trí?"

Bạch Thụy vẫn còn chưa tin tưởng lắm.

"Cậu không biết rồi. Mấy người làm đạo diễn này có ánh mắt không giống người thường. Còn có, cậu vẫn chưa hiểu tính chất của việc tham gia show giải trí. Đặc biệt là những show giải trí nổi tiếng được nhiều người chú ý. Những biểu hiện của cậu trong show là yếu tố quyết định cậu có thể được người chú ý hay không."

Cứ nhìn Kỷ Lâm thì biết. Cậu ta còn không phải đánh chủ ý này mới chấp nhất với chương trình như thế.

Bạch Thụy tuy không hiểu lắm nhưng không có lại nói gì về chuyện này nữa. Dù sao hiện tại vẫn còn sớm, khó nói nữa đường không có thay đổi.

"Dù sao thì tương lai của cậu là không có gì để bàn cãi. Cậu cứ chuyên tâm vào đóng phim thôi, còn lại để anh lo. Anh không lo được thì vẫn có người khác lo. Nhưng mà cậu sẽ nhận chứ?"

Sùng Minh hỏi lại.

"Nhận."

Bạch Thụy gật đầu chắc chắn nói. Thật lòng cậu không lo không có phim cho cậu đóng. Trừ khi ai đó không muốn cho cậu đóng phim, làm minh tinh nữa.

Sùng Minh đã đoán được rồi nên không có gì bất ngờ hết. Hiện tại chỉ cần đợi xem tình hình thôi.

Bạch Thụy không nhiều chú ý đến nhiệt độ nóng hừng hực của tập một show Minh Tinh Đại Chiến trên mạng. Sau một ngày quay phim mệt mỏi trở về phòng Bạch Thụy vẫn còn nhớ bày tỏ thái độ với Khương tổng của chúng ta. Nhưng ai biết...

"Em nên cảm tạ tôi thế nào đây?"

"..."

Là vậy sao... Cậu thật sự là đã quá ngây thơ khi cho rằng mạch não của người đàn ông này bình thường.

À không, não của Khương đại tổng tài sao giống bình thường được. Hắn chỉ có càng khác thường thôi. Người làm trên thương trường phải có lợi mới làm, làm gì có chuyện làm không công. Bạch Thụy còn đưa đến cửa, không kiếm lợi tức thì quá là không đúng với lương tâm của ai đó.

"Anh muốn thế nào..."

Bạch Thụy héo úa cả một bầu nhiệt tình nói. Đã là tiền trao cháo múc thì nói gì đến ân với nghĩa.

Khương Sầm thật nhỏ nhếch lên khóe môi nhướng mày nhìn cậu nói: "Tôi muốn thế nào em đều đồng ý?"

"..."

Bạch Thụy trong lòng có dự cảm không tốt nhưng vẫn là gật đầu. Chắc là không ngoài ba cái ý tưởng xấu khi ở trên giường của hắn chứ gì. Cậu cân hết!

"Tôi sẽ ghi lại để đó."

"..."

Nhưng mà cậu vẫn hối hận quá...

Tuy biết hắn sẽ không làm cái chuyện gì đáng sợ nhưng cậu vẫn cảm thấy bản thân nên xem lại lý giải của cậu đối với người này. Không khéo hắn sẽ đem cậu ăn sạch sành sanh. Dù bây giờ cũng không khác gì...

"Dạo này tên kia có làm gì nữa không?"

Ai đó đòi lợi tức xong rồi thì bắt đầu kiểm tra tình hình của tình địch.

"Có đi, nhưng đều bị tiểu Sầm đá ngược về."

"Tiểu Sầm?"

Khương Sầm mặt còn chưa trầm xuống đã bị câu sau của cậu kéo lên, nhướng mày nhìn cậu.

Tiểu Sầm không biết tại sao bản thân lại bị điểm danh đang gặm hạt cứng vẫn là mặt đầy ngơ ngác ngẩng lên nhìn về nơi này.

"Ân. Nó rất lợi hại. Còn biết giúp em cảnh giác với hắn ta nữa. Cho nên anh cũng đừng dọa nó."

Bạch Thụy nhìn tiểu vật nhỏ vừa nghe cậu nói hai mắt đã long lanh còn không ngừng gật đầu trông mong nhìn lại đây mà không khỏi buồn cười.

"Có sao?"

Ai đó còn không biết xấu hổ mà phủi sạch mọi thứ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.