Tiểu Sầm sống không còn gì luyến tiếc nữa ngã vật ra bàn. Bạch Thụy cũng bị nó chọc cười.
"Nhưng nếu nó đã làm được việc thì thưởng cho cũng được."
Tiểu Sầm lập tức sống lại ngay. Nó ngóng tai hướng về phía bên này, muốn nghe xem hắn sẽ thưởng gì cho nó. Phải biết rằng đây là lần đầu tiên Khương tổng có ý thưởng cho nó đấy.
"Thưởng cái gì?"
Bạch Thụy lập tức vì thú cưng nhà mình đòi quà lớn.
"Hạt dẻ tẩm mật của Thụy Sĩ dùng ba tháng."
Khương Sầm ngẫm nghĩ rồi nói.
Bạch Thụy nhìn tiểu vật nhỏ nào đó khóe miệng đã muốn chảy nước miếng mà tức cười. Đúng là tên cật hóa, chỉ có ăn là giỏi.
Nhưng không thể không nói Khương Sầm rất biết đánh đúng trọng tâm. Không hổ là Khương đại tổng tài làm mưa làm gió Khương thị. Có điều
"Thứ đó không phải rất mắc sao?"
Gì mà rất mắc? Đó là đặc biệt mắc.
Một túi hạt dẻ hai trăm gam mà tận mười Euro. Bạch Thụy từng ăn thử rồi, rất ngon. Nhưng mắc quá.
"Quan trọng không phải mắc hay rẻ, chủ yếu là công xứng với thưởng."
Xem, ai đó nói năng sặc mùi tư bản chết tiệt kìa.
Bạch Thụy ở trong lòng khinh bỉ không thôi.
Chỉ có tiểu Sầm là vui nhất rồi. Nó vậy mà mon men bò lại đây, lần đầu dám ở trước mặt Khương tổng chúng ta mà vừa kêu loạn vừa hoa chân múa tay bày tỏ một trận.
Không biết người kia có hiểu không chứ Bạch Thụy đã muốn cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-iii-con-duong-song-nao-tot-bang-om-dui-kim-chu-ba-ba/2654705/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.