Khương Sầm vừa thấy tội nghiệp lại vừa buồn cười. Rõ ràng vẫn sợ hắn nhưng cứ hờn dỗi lên là quên mất à. Hắn đến là chịu thua cậu. Nhưng mà có những thứ là không thể thương lượng càng không được đem ra nói đùa.
"Tôi đã nói có thể dung túng cho em, nhưng không cho em có chút nào nghĩ cái này. Đừng chọc tôi giận, nếu không tôi cũng không biết mình sẽ làm gì để nhốt em lại đâu."
Khương Sầm ôm mặt cậu lên, nhìn vào mắt cậu chậm rãi nhả từng chữ một.
Bạch Thụy tuy rất muốn nói nếu cậu đi được dù hắn có nhốt cũng không thể nhốt nổi. Nhưng cậu bị biểu tình quyết tuyệt đến gần như là cực đoan của hắn dọa, nào có dám nói gì. Mà cho dù không có bị dọa cậu cũng không dám nói vậy.
"Bạch Thụy, em không thích tôi chút nào sao?"
"Không phải!"
Bạch Thụy nhất thời bị biểu tình bất lực của hắn dọa, không kịp suy nghĩ đã mở miệng phản bác.
"Em... Em không biết nó gọi là cái gì... Nhưng mà thấy người khác đánh chủ ý với anh em sẽ khó chịu. Anh bỏ đi không về em cảm thấy cái gì đều không muốn làm. Những thứ này em chưa từng trải qua, em không hiểu... Nhưng mà nếu anh không cần em nữa, vậy cũng không cần lại gần em..."
Bạch Thụy nói đến luống cuống, hốc mắt đều đỏ ửng lên như con thỏ.
Cảm xúc của cậu bất chợt bùng nổ khiến Khương Sầm không kịp trở tay. Nhưng nhìn cậu bối rối hoang mang như vậy, hắn bỗng nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-iii-con-duong-song-nao-tot-bang-om-dui-kim-chu-ba-ba/2654656/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.