Trong mắt cậu, ở đó cắm trụ một thanh kiếm toàn thân đen nhánh, quanh thân lại tràn ngập khí tức thuộc về người kia, so với trên người phụ thân còn nồng đậm hơn, cũng khiến vành mắt cậu đỏ.
Bạch Thụy gần như là thả mình bay đến đó, cũng không ngại đối phương hiện tại chỉ là một thanh kiếm.
Thời khắc nhìn thấy kiếm, Bạch Thụy đã hiểu những gì cậu sở tưởng trước đó chính là sự thật. Nổi nhớ thương từ khi còn trong trứng, tình cảm mấy tháng kia gần như cùng lúc ào ào tuông ra, đem cậu cho vây kín.
"Khương Sầm... Khương Sầm anh nghe thấy không?"
Bạch Thụy nữa muốn đem kiếm ôm lấy nữa lại không dám tác động đến hắn quá lớn, kết quả cậu chỉ là cẩn thận vươn ngón tay chạm vào trên thân kiếm màu đen thâm trầm nhẹ giọng gọi. Bên trong lại cất chứa bao nhiêu cảm tình khó nói nhưng khiến người ta run rẩy.
Bạch Cửu hai người đưa mắt nhìn nhau, nó lại im lặng dò hỏi nam nhân. Sau khi được đến ánh mắt khẳng định của hắn nó không khỏi cảm thán thế sự khó lường. Bạch Dữ sao lại không phải. Hắn cũng không nghĩ mọi chuyện lại như vậy, rốt cuộc thì duyên phận chính là hư ảo như vậy. Sau đó hai người quyết định âm thầm rời đi, để lại mình Bạch Thụy ở đó. Họ cũng không sợ duyên phận này không có hồi kết đứa con sẽ đau lòng. Dù sao việc thanh thần binh kia có một kiếp người đã nói rõ hắn có khả năng trùng tu trở lại. Có lẽ việc đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-iii-con-duong-song-nao-tot-bang-om-dui-kim-chu-ba-ba/2649516/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.