Sáng hôm sau hai người đến gặp Tạ Thanh, không biết là may hay xui mà hắn thật sự chưa thể gom đủ số thảo dược. Có một số loại chỉ là cấp sáu nhưng khá hiếm gặp. Bạch Cửu hỏi hắn còn thiếu loại nào. Kết quả này đã định họ sẽ đi trước Cốc gia, mà Cốc gia đã có một cái Thiên Tâm Các, có khi trong cốc sẽ có thứ họ muốn cũng không chừng.
"Thời gian tới chúng ta sẽ không ở trong Đan thành, lúc nào chúng ta về sẽ đến tìm ngươi lấy thảo dược."
Bạch Cửu báo cho hắn một tiếng.
Tạ Thanh cũng không nhiều lời, tiễn bọn họ đi. Bỗng nhiên Bạch Dữ lại lộn ngược về, nói hắn có dược liệu cứ mang đến Thiên Tâm Các gửi lại nếu hắn thật sự có việc không thể gặp người. Tạ Thanh dù không rõ lắm tại sao lại gửi ở đó, nhưng hắn cũng không hỏi.
Bạch Cửu đương nhiên là biết nguyên nhân, cảm thấy làm vậy cũng tốt.
Hai người không hề dừng lại mà rời khỏi Đan thành luôn.
Thời điểm họ rời đi vị kia trong Thiên Tâm Các cũng biết, thế nhưng không có làm ra hành động gì.
Đan thành nhìn như an tĩnh, thực chất đang có sóng ngầm cuộn trào dưới đáy, tùy thời có thể bùng nổ. Đám người phó các chủ Vệ Diên không hiểu tại sao Cốc Duyệt lần này quyết định ở lại Đan thành tọa trấn Thiên Tâm Các, thế nhưng họ vui vẻ khi nghe tin này, có chút cảm giác như bên cạnh có ngọn núi cho họ dựa vào, đặc biệt an tâm.
...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570464/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.