Đôi bên giằng co thật lâu, đến lúc Bạch Dữ sắp chịu không nổi nữa, muốn bạo tẩu thì một long tổ trong phòng mới lên tiếng, giọng nói khàn đục đầy tang thương nhưng đầy hứng thú.
"Nó là tinh hoa của long mạch. Nói là thiên tài địa bảo cũng không sai."
Nói xong còn không quên đưa mắt lại nhìn Bạch Cửu ở trong lòng hắn.
"Cái thiên tài địa bảo này không phải ai cũng hưởng được, chỉ có người có huyết mạch long tộc mới có thể hấp thu."
Một long tổ khác tiếp lời.
"Huyết mạch long tộc cũng phân chia mạnh yếu, long linh cũng phân chia mạnh yếu. Nhưng đầu long linh kia không giống bình thường, nó có thể được xem như phần thưởng cho người được chọn."
"Điều kiện đầu tiên là vào được tầng bảy, thứ hai là có thể tiếp cận nó, thứ ba là được nó chọn."
Được nó chọn.
Nghe thì vẻ vang lắm, nhưng Bạch Dữ lại không muốn tiếp thu.
"Ta chỉ muốn biết nó là cái gì, có ảnh hưởng đến tâm trí của ấu long không?"
Bạch Dữ lạnh nhạt cắt ngang lời nói của đám long tổ.
Đám long tổ kỳ quái nhìn hắn.
"Tại sao ngươi lại hỏi vậy?"
Một long tổ khó hiểu hỏi.
"Thời điểm cái ngươi rèn luyện bên trong Long Môn không phải mỗi ngày đều đánh long linh, tiếp thu tinh hoa long huyết hay sao?"
"Cái kia chỉ có cách bậc là hơn hẳn rất nhiều so với long linh bình thường, khiến người nhận nó huyết mạch càng thêm hoàn mỹ mà thôi."
Đám long tổ mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570369/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.