Nếu là trước đây, khi mà còn chưa có tiểu chuột, Bạch Dữ sẽ không ngần ngại mà tiến tới. Nhưng hiện tại không giống, còn có ấu long, một chút Bạch Dữ cũng không thể mạo hiểm.
Cái chuyện kêu gọi này, thường khi xuất hiện sẽ đại biểu cho cơ duyên hiếm có, không phải ai cũng được. Nhưng trải qua chuyện của Đạo Kính Chân Tiên, Bạch Dữ không thể không thận trọng hơn. Ai biết lại thêm cái đoạt xá nào nữa đâu.
Đoạt hắn thì không nói, lỡ như đối phương là có ý với ấu long, hắn hối hận cũng không kịp.
Làm sao vậy... Hay là chúng ta không đi nữa?
Bạch Cửu nhìn vẻ mặt không nhiều biến hóa của hắn, nhưng chính là cảm giác được hắn lo lắng. Tuy nó cảm thấy phía trước cũng không có gì nguy hiểm, nhưng nếu nam nhân không đồng ý, nó cũng không tò mò nữa.
Bạch Dữ cẩn thận nhìn nó, suy tính thiệt hơn.
May và rủi chỉ cách nhau có một lằn ranh, lên được tầng bảy, lại đi được sâu như vậy cũng không phải dễ dàng. Nếu không phải dựa vào tiểu chuột, họ không có khả năng đi đến đây.
Nếu được, hắn rất muốn tự mình đi xem thử trước. Nhưng chỉ cần hắn bước ra khỏi kết giới, bản thân sẽ trở thành mục tiêu cho đám long linh cả tầng này ngay. Hiện tại họ đã đi được hơn nữa tầng bảy rồi, mỗi long linh một chiêu thôi cũng có thể khiến hắn phi hôi yên diệt.
Đi một chút thử, nhưng không đến gần.
Cuối cùng Bạch Dữ cũng quyết định. Phú quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570368/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.