"Nhìn xem đám tông môn mở miệng thì đều nói rằng mình là chính đạo."
"Nói nhỏ thôi..."
"Có gì phải sợ mà nói nhỏ... A!"
Một cái roi da lao đến, chuẩn xác mà đánh lên mặt tên tu sĩ, khiến hắn bay đi, đập vào mấy cái bàn phía sau.
"Sư muội, muội làm gì thế!!?"
Khương Vi còn muốn ra tay nhưng bị đồng môn sư huynh Thái Hàn giữ lại. Thái Hàn chán nản không thôi. Họ vốn đã không có chiếm lý, bị người nói cũng thôi. Nhưng ra tay đánh người, chỉ càng khiến cho thanh danh của tông môn mất sạch.
Khổ cái chính là, Khương Vi là nữ nhi của tông chủ Ngự Linh Các, hắn không thể mạnh tay với nàng được.
"Bọn họ phỉ bán tông môn chúng ta. Sư huynh, huynh cản ta làm gì!?"
Khương Vi kiêu căng nói.
Đám tán tu trong tửu lâu giận mà không dám nói, chỉ có thể tranh thủ lúc Khương Vi bị giữ lại mà chạy đi.
"Khương muội, đi thôi."
Thái Hàn nài nỉ. Họ đang trên đường trở lại tông môn. Đại lục lúc này không được thái bình. Ở bên ngoài lỡ xảy ra chuyện gì...
"A!"
Hắn vừa nghĩ xong đã nghe tiếng kêu thảm thiết.
Đám người Ngự Linh Các tái mặt, lập tức chạy ra ngoài nhìn xem.
"A!!"
"Chạy mau!!"
Trên con đường lớn của Thái Thanh thành, hắc y nhân trong áo choàng màu đen, chỉ có đôi móng vuốt của dã thú lộ bên ngoài, đang không ngừng gặt hái mạng người. Tạm thời lúc này chỉ có người thường không có lực hoàn thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570344/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.