"Nó... Là cấp mấy?"
Bạch Cửu hoang mang ghê gớm.
Bạch Dữ bật cười. Lúc này rồi mà còn quan tâm nó cấp mấy. Đập bẹp nó ra mới là điều nên làm chứ.
"Ta dẫn nó, ngươi đến hái. Được không?"
Bạch Dữ thương lượng.
Sau khi rời khỏi chướng khí thì tu vi của họ không còn hạn chế nữa. Nhưng nơi này quỷ dị như thế, sợ rằng không đơn giản chút nào.
Bạch Cửu gật đầu.
Nhưng còn chưa đợi họ động thủ, biển hài cốt lại có dị động.
Sau đó...
Bạch Cửu trố mắt nhìn biển hài cốt rậm rạp đều là những con... Cốt thú, miệng há hốc ra, nói không nên lời.
Bị nhiều ánh mắt xanh lè như vậy nhìn chằm chằm... Đừng hỏi nó tại sao biết chúng nhìn mình chằm chằm, tóm lại là ghê lắm biết không!!?
"Này..."
Bạch Cửu quay đầu nhìn nam nhân, vừa lắp bắp nói vừa chỉ tay vào đám quái thú kia, biểu tình ngốc nghếch vô cùng.
Bạch Dữ cũng kinh dị một chút, nhưng nhanh chóng bị nó đánh tan, tự nhiên muốn cười.
Đến thời điểm này đôi bên không hề có dị động gì, chỉ trợn mắt nhìn nhau đắm đuối.
Bạch Cửu không biết, là do nó bị hạn chế trong biển hài cốt, hay là đang đợi họ động thủ trước.
Dù là cái nào thì cũng chẳng tốt đẹp gì hết, được không!!
Nhưng Bạch Dữ cũng không tính day dưa lâu nữa, hắn động thân nhảy ra.
Gào gào gào!!!
Hắn động thì đám quái thú kia cũng động, kéo nhau nhào đến.
Bạch Cửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570288/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.