Tiểu chuột mắt vẫn không rời kinh thư. So với Bạch Dữ, nó hiểu rõ hơn một chút những việc được viết trên này.
Luyện đan với luyện khí, tuy khác nhau ở thể loại, nhưng nó cũng là dùng lửa mà luyện ra. Phương pháp... Cũng không khó hiểu như vậy. Nhưng Bạch Dữ sao lại xem cái này đâu?
"Ta muốn giải quyết tình trạng của phụ thân, giúp người xử lý một tia thần hồn của lão già kia."
Bạch Dữ nhéo nhéo cái lỗ tai nhỏ của tiểu chuột, đạm thanh nói.
Bạch Cửu giật mình. Nó không nói gì mà nhìn kỹ lại phương pháp trên quyển thư kia.
Mạn Đà La Sương, chính là sương của hoa Mạn Đà La, chỉ sống ở vùng đất cực kỳ lạnh lẽo nhưng không có ánh nắng mặt trời chiếu đến. Mạn Đà La cực độc, có thể khiến cho người ta trước lâm vào trạng thái tinh thần ngủ say, rồi chất độc mới yên lặng phát tác. Không đến một khắc, nếu không có giải dược sẽ độc phá mà chết. Mạn Đà La là linh thảo cấp chín đỉnh phong, thật sự có thể độc chết tu sĩ cảnh giới Độ Kiếp kỳ. Sương của nó cũng có công hiệu giống vậy.
Bạch Cửu ở trong lòng nói, mắt vẫn không rời quyển thư.
Bạch Dữ nhướng mày lên. Hắn có hơi hiểu được rồi. Phương pháp kia trước là sử dụng Mạn Đà La Sương đến làm tê liệt nguyên thần của tu sĩ rồi tiến hành tôi luyện thành khí linh. Dù sao cũng là dùng làm khôi lỗi, tu sĩ trước sau cũng sẽ chết, ai lại quan tâm chất độc kia đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570216/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.