Tại một hẻm núi khá ẩn khuất trong bí cảnh Chính Môn, có hai thân ảnh đang quấn lấy nhau, làm chuyện khiến người xấu hổ, thú thì vây xem.
Nói thì có hơi khoa trương, thật ra chúng chỉ nghe được thôi, chứ không thể nhìn đến hai người bên trong đóa hoa lớn kia.
Một khắc trước...
Bạch Dữ trong lòng ôm tiểu chuột chặt cứng, mặc kệ lốc xoáy mang họ đi thật ra.
Tiểu chuột còn ở trong hai nắm tay của hắn dụi dụi một cách vô thức, thật khiến người vừa hận vừa yêu.
Bạch Dữ bị không gian lốc xoáy chấn cho ngất đi. Nhưng dù vậy, hắn vẫn không buông tiểu chuột ra.
Lốc xoáy mang theo họ đến một hẻm núi treo leo thì mới tan ra. Hai người cũng theo đó mà rớt xuống.
May mắn làm sao, họ được một bông hoa khổng lồ đỡ lấy.
Bộp!
Âm thanh trầm đục vang lên, có chút thanh thúy đối với một nơi yên tỉnh như vậy.
Một đám Mộc Nham Thử bị kinh động, mình đội nham thạch lú đầu ra, đưa mắt nhìn khắp nơi.
Mộc Nham Thử chỉ là yêu thú bình thường, không có thiên phú tu luyện. Nhưng được cái là, chúng sinh sản rất mạnh, cho nên số lượng đặc biệt nhiều.
Cả cái hẻm núi này đều là địa bàn của chúng.
Bỗng nhiên bị đánh động, đám yêu thử cũng không cho rằng mình nghe lầm, bắt đầu tìm hiểu nguyên nhân.
Chúng nó ở trong bí cảnh Chính Môn đã rất lâu, tất nhiên là biết nơi này thỉnh thoảng sẽ có tu sĩ xuất hiện. Nhưng địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570209/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.