Quan sát một hồi, cuối cùng Bạch Dữ cũng tìm được nơi tốt.
Không giống như những tông môn ở Bắc Thần đại lục thường sẽ chọn những sơn mạch để dựng tông môn, Cổ Thiên Điện lại nằm trong một tòa thành. Ngoại trừ xung quanh nó có người tuần tra canh giữ ra thì hoàn toàn không có tường thành bao vây.
Tất nhiên xung quanh nó vẫn có kết giới bao phủ, người ngoài không được cho phép mà đi vào sẽ chạm đến kết giới. Ngay lập tức tuần tra hộ vệ sẽ nhào đến.
Nhưng nhìn từ bên ngoài nó lại rất gần gũi với dân chúng. Kiểu như họ chỉ cần vươn tay là có thể chạm đến thánh điện tôn nghiêm trong lòng họ vậy. Để thu thập tín ngưỡng lực, Cổ Thiên điện đã làm hết mức có thể, làm đến không thể chê được.
Cũng chính vì vậy, nó lại trở thành cơ hội cho Bạch Dữ.
Hàn Tuyết chỉ lo suy nghĩ vẩn vơ, lúc nhận ra được thì hai người đã đi đến khu vực đông đúc nhất Thánh thành.
Nàng nhíu mày nhìn Bạch Dữ đi vào con đường có những sạp hàng đơn sơ.
Nơi này là khu buôn bán lớn nhất Thánh thành, thường là do các tán tu bày sạp để trao đổi đồ vật mình có với người khác. Vậy nên đâu đâu cũng có những tiếng rao mua trả giá náo nhiệt vô cùng.
Nhưng Hàn Tuyết lại không thích những tiếng ồn này.
Nhìn Bạch Dữ nhàn nhã đi lại, Hàn Tuyết dù rất muốn lôi người ra nhưng cũng không có hành động gì khác, ở bên cạnh khó chịu mà bồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570170/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.