Bạch Cửu hoàn toàn không biết hoàn cảnh xung quanh, nó tâm trí hoàn toàn là chìm đắm trong quá trình luyện đan.
Bên trong không gian của chiếc lò luyện chẳng mấy bắt mắt, còn đen xì như vừa lụm ra từ cái hố xí nào, mấy phần dược lực tinh túy trôi nổi, chờ đợi được dung hợp cùng nhau.
Ca ca!
Bỗng nhiên mấy âm thanh không được vui tai vang lên dọa đám người kinh hãi.
"Muốn nổ lò sao?"
"Đến bước mấu chốt rồi, nổ lò sẽ kinh dị lắm."
Xung quanh đài thi đấu nhỏ giọng nghị luận, ánh mắt nhìn chằm chằm lò luyện đan của Bạch Cửu.
"Cái lò luyện đan rách nát đó đảm bảo không chịu nổi."
Khâu Phong xấu tính phán.
"Chưa chắc đâu."
Chử Nham không vui với cái biểu hiện nhỏ nhen của lão, lạnh giọng phản bác.
"Cứ nhìn xem đã."
Nhiếp Minh lên tiếng cắt đứt cơ hội tranh cãi của hai người.
Lão nhìn vẻ mặt trầm ổn khác với khuôn mặt ngây ngô của Bạch Cửu thì trong lòng đã có phán đoán.
Quả nhiên, một khắc sau, khi nén hương cuối cùng đã đốt được một nữa thì bầu trời đã vần vũ mây tía.
Theo đó là đan hương nồng đậm đến mức chỉ ngửi thôi cũng thấy tinh thần thanh tỉnh, tu vi ẩn ẩn phun trào.
"Là thất phẩm Hợp Thể Đan!"
"Thiên a!"
"Vậy mà thành công rồi!"
"Bạch đại sư quá giỏi!"
"Chuyến này đến Đan thành thật không uổng phí."
Đám người vui vẻ bàn tán, giống như bản thân mới là người luyện đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570132/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.