Bạch Dữ dù không nhìn cũng biết tiểu chuột nhỏ lúc này thế nào. Nhưng thay vì buồn bã không nỡ thì hắn lại cười.
Nếu Bạch Cửu nhìn thấy nụ cười này của hắn, đảm bảo nó sẽ giật mình. Bởi vì nó chưa từng nhìn thấy Bạch Dữ như vậy cười... Có chút tà ác...
Không có Bạch Cửu, Bạch Dữ xuyên qua không gian vài lần, nhanh chóng tiếp cận Vạn Lôi Quật.
Hôm đó ở trong di tích động phủ hắn nói muốn Khúc Tử Nhi thề sẽ làm cho hắn một việc, là bản thân đã tính đến chuyện không mang tiểu chuột nhỏ vào nơi này. Hắn không sợ Khúc Tử Nhi nói một đằng làm một nẻo. Chỉ riêng việc đối phương đã nhận thức được tu vi của mình, lại thêm bản thân trừ chuột nhỏ cũng không còn bận tâm nào. Nếu tiểu chuột nhỏ có chuyện, lửa giận của một tu sĩ có tu vi Độ Kiếp kỳ, là chuyện không có môn phái nào chịu đựng nổi, cho dù là nhất phẩm tông môn như Vân Hạc Môn.
Chỉ có cho Bạch Cửu một nơi an toàn thì hắn mới yên tâm đi vào Vạn Lôi Quật. Bên trong có cái gì đang đợi hắn, Bạch Dữ không biết, hắn không thể mang Bạch Cửu theo. Khúc Tử Nhi đến cũng vừa lúc.
Mọi chuyện cứ thế nước chảy thành sông.
Trước Vạn Lôi Quật tràn ngập lôi quang chớp giật không ngừng, tồn tại một thân hình nhỏ bé nhưng không chút sợ hãi mà lao vào, nhanh chóng bị nhấn chìm trong lôi hải.
...
Khúc Tử Nhi sau khi từ di tích động phủ trở về vẫn luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570079/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.