Lọ kim sang dược trên tay Bạch Dữ là hắn trong một lần ra ngoài lịch luyện, bị tu sĩ loài người phục kích nhưng bị hắn giết ngược rồi tìm thấy trong nhẫn trữ vật.
Thiên đạo đối với ai cũng công bằng. Ngài có thể cho yêu thú khả năng tu luyện cực nhanh nhưng dùng lôi kiếp để hạn chế việc lên cấp. Da dày thịt béo khó tổn thương, còn chiếm lĩnh lượng tài nguyên linh quả, linh thảo mà tu chân giả ao ước. Nhưng ngài không cho yêu thú năng lực luyện đan, chế phù. Pháp bảo lúc đánh nhau trong hình hài con người là do xương của chúng nó biến hoá ra. Còn trong hình thú, cơ thể là pháp bảo tốt nhất nên luyện khí cũng không quan trọng lắm.
Rõ ràng yêu thú cũng có linh căn thuộc tính hoả nhưng lại không thể luyện đan được. Dù cầm lên một quyển đan kinh của tu chân giả cũng chỉ biết chứ không thể làm, có linh thảo nhưng không thể dùng. Không biết có phải do yêu thú vốn đầu óc đơn giản hay không?
Thật sự thì luyện đan yêu cầu ngộ tính rất cao, mà yêu thú lại chỉ dựa vào bản năng tu luyện chứ không nói tới ngộ tính gì đó. Dù sao họ cũng có cần tu luyện thuật pháp kỹ năng gì đâu, tất cả đều có sẵn trong huyết mạch, dựa vào đó mà làm thôi.
Nói theo kiểu của tu chân giả, đầu óc ngu si tứ chi phát triển chính là nói yêu thú họ. Nhưng cái gì cũng phải có ngoại lệ, cái đầu óc này chưa chắc yêu thú không bằng con người. Yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-thu-cung-ii-bon-chuot-o-tu-chan-gioi-cung-rong-lan-lon/2570007/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.