Phó Nam Đình nghe tiếng động nhỏ phát ra từ phía cô, anh liền đóng tài liệu rồi đi về phía cô.
Cô nghe tiếng bước chân liền quay đầu lại nhìn anh kích động nói:" Phó Nam Đình, anh mau lại đây xem thử giúp tôi đi"
Phó Nam Đình đi ra phía sau lưng cô anh ngạc nhiên chỉ ba tiếng mà cô đã hoàn thành bức tranh sống động như vậy.
Phó Nam Đình gật đầu mỉm cười nói:" em vẽ xong rồi sao, không tệ"
Cô hài lòng gật đầu nói:" đúng vậy, tôi nghĩ sẽ lâu hơn nhưng không ngờ lại hoàn thành nhanh như vậy"
" được rồi, cũng trưa rồi xuống tầng ăn chút gì đi"
Cô lắc đầu nói:" anh mua giúp tôi mang lên đây đi, tôi mới nghỉ một lát"
" được em muốn ăn gì"
" sao cũng được, anh chọn đi"
" vậy em qua giường nằm một lát đi, tôi gọi người mang lên cho em"
Cô đứng dậy qua qua giường nằm một lát xoay cổ tay vận động một chút rồi lại nhìn về phía bức tranh đầu tiên sau mấy năm.
Cô nghĩ lần này sẽ thất bại nữa nhưng anh lại có thể giúp cô bước qua sự tự ti và tìm lại cảm hứng sáng tác đã qua.
Trong đầu cô nhớ lại hình ảnh anh đang tập trung làm việc đêm qua, cô ngồi dậy lấy sổ vẽ phác họa vài nét trên đó.
Một lúc sau Phó Nam Đình quay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-pho-thieu/3747018/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.