Cô nghe thấy thở gấp của người đàn ông đối diện,hơi thở bị cướp mất cô theo phản xạ đẩy anh ra nhưng anh lại tăng thêm lực hạ cô dựa vào thành ghế sofa càng ôm chặt lực tay đến khi cô sắp hết hơi anh mới buông thả cái môi, cô mềm nhũn ngồi trên ghế nhìn chằm chằm anh tay còn nắm chắt áo sơmi của anh.
Phó Nam Đình cong môi hài lòng vuốt cánh môi sưng đỏ của cô, anh ngồi xuống ôm cô vào lòng dịu dàng nói:" Tô Giản, tôi không phải bởi vì Khả Khả mới muốn chịu trách nhiệm với em, bởi vì tôi thích em"
" Lúc em cứu tôi giữa đường, tôi đã nhìn cái nhìn đầu tiên đã thích em rồi, còn nữa lúc em thay vết thương tôi thấy em rất dịu dàng nhưng giọng nói em lại rất lạnh nhạt tôi nghĩ con người em thật thú vị và đến khi tôi điều tra biết con người trước đây của em, tôi lại càng hối hận bản thân mình hơn ai khác tại sao mình lại hại một người con gái trong sáng dịu dàng như vậy biến thành con người hoàn thành khác như vậy lạnh lùng u ám.Tô Giản vẫn chưa nói câu xin lỗi em, xin lỗi"
Cô cảm thấy hõm vai mình ướt ướt mới biết là anh đang khóc, cô ngồi im lặng cho anh ôm.
Được một lúc cô nhẹ giọng nói:" Phó Nam Đình"
Phó Nam Đình :" hửm?"
Cô muốn ngước đầu nhìn anh nhưng anh kìm không cho cô nhúc nhích càng ôm càng chặt, thở dài nói:" anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-theo-duoi-vo-cua-pho-thieu/3728350/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.