"Đó là gì?" Vũ Lăng chau mày.
"Tôi không biết!"
"..." Cậu có thể đáng tin hơn một chút được không?
Hoắc Thừa Ân thở dài, có chút bất đắc dĩ:
"Nhìn qua ảnh thì cũng khó mà đoán được là thuốc gì. Hơn nữa loại thuốc này Tô Dĩ An lúc nào cũng mang theo bên người, chắc đây là lần duy nhất cô ấy để quên thuốc ở nơi làm việc."
Thật sự khiến người ta phải tò mò, rốt cuộc loại thuốc đó là gì?
Hoắc Thừa Ân lại hỏi tiếp:
"Không phải hôm trước cậu thức nguyên đêm để điều tra chuyện này sao? Thế nào rồi?"
"Không có tin tức gì cả!" Vũ Lăng chau mày.
Mặc dù anh dùng hết mọi mối quan hệ của mình để có thể nói chuyện trực tiếp với vị bác sĩ đã từng phẫu thuật cho cô, nhưng ông cũng chỉ lắc đầu thở dài. Bác sĩ bảo, tai nạn của Tô Dĩ An mặc dù khá nặng, nhưng vết thương vùng đầu lại không nặng đến mức tới tận bây giờ vẫn chưa thể khôi phục được trí nhớ.
"Cậu có nghĩ có người nhúng tay vào không?" Hoắc Thừa Ân khoanh tay, mặt mày có chút khó coi.
Liên quan đến mấy thứ này thật khiến người ta đau đầu.
Tất nhiên Vũ Lăng cũng có nghĩ tới vấn đề này. Anh cũng từng nghi ngờ Khước Thần, nhưng anh vẫn không muốn tin anh ta lại can thiệp tới việc khôi phục trí nhớ của Tô Dĩ An.
Mặc dù Khước Thần vẫn có động cơ. Vì trong khoảng thời gian đó Tô Dĩ An đã chết mê chệt mệt Vũ Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-theo-duoi-tinh-dau/2277657/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.