Đôi khi thái độ mềm mỏng của bản thân sẽ khiến người khác tập thành thói quen và xem thường mình, Trí cũng đang trong tình trạng tương tự. Bình thường cậu chưa từng trách mắng Nhi điều gì, nên bây giờ con bé không hề sợ hãi.
“Anh đừng có dọa em, anh không cho em qua nhà nữa em vẫn sẽ qua thôi. Có mỗi cái dây buộc tóc mà anh làm quá lên là sao?”
Trí nghe xong thở ra một hơi đầy tức giận, cậu đưa tay bắt lấy cổ tay Nhi, dùng sức giữ chặt con bé rồi nói:
“Anh thật sự không muốn đánh con gái, nhưng đôi khi, tình thế bắt buộc.”
Bị túm một phát, Nhi hoảng hốt kêu lên:
“Anh làm gì vậy?”
“Em chỉ cần trả lời anh, trả hay không trả?”
“Không… Ui, đau quá! Anh buông ra!”
Nhi đang định nói là không trả thì phát hiện cổ tay bị Trí bóp một cái thật mạnh, khớp xương trên tay của Nhi khá nhỏ, bị Trí đè vào không tránh khỏi đau đớn. Con bé la lên nhưng cũng không thay đổi được thái độ của Trí, lực tay càng mạnh hơn.
“Em mách mẹ em đó!”
“Đừng để anh phải làm to chuyện, ngay cả mẹ em cũng sẽ không bênh em được đâu.” - Trí kéo tay con bé giơ lên cao, một đứa con gái 1m5 bị một tên con trai 1m8 nắm như vậy, cả cánh tay đều treo lơ lửng lên, nhức nhối vô cùng.
“Hu hu, anh buông ra đi, em trả, em trả mà!” Nhi bật khóc, từ cánh tay tới bả vai đều bị kéo muốn trật khớp.
Trí lập tức buông con bé ra, dù thấy hơi có lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-theo-duoi-lop-truong/1328420/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.