Tâm nghe lớp trưởng nói với cái thái độ khó chịu này mà tức muốn hộc máu, quay sang nhìn cậu ta bằng ánh mắt không chút thiện cảm nào.
"Tôi không giận cậu."
"Không giận, vậy sao cứ trốn tớ hoài thế?"
Trí không phát hiện ra Tâm đang cố gắng kiềm chế bản thân. Ngay từ đầu cậu đã chẳng biết mình sai chỗ nào, cũng cho rằng mình không sai, là Tâm đang dỗi vô cớ.
Đừng hỏi sao bố của Tâm lại ngăn không cho cô yêu sớm, lý do đấy. Sợ đám nhỏ yêu không đúng cách và phạm vào sai lầm như chính ông đã từng, để rồi người đau khổ nhất trong chuyện cãi vã vẫn luôn là người con gái.
Con trai thường phân tích mọi chuyện dựa trên logic, nhưng con gái thì phản ứng theo cảm tính. Những lời nói rất bình thường trong suy nghĩ của con trai có thể làm một cô gái cảm thấy buồn bực, đau lòng hay thậm chí là thấy tổn thương.
Sai lầm của Trí thật ra là do không có kinh nghiệm yêu đương gây nên, cãi nhau với con gái cần tu luyện qua bí kíp dỗ người yêu của các anh hùng hảo hán thời xưa truyền lại, túm gọn lại, mọi chuyện có lẽ đã tốt hơn nếu cậu chịu khó hỏi anh google một chút…
Tâm chán chả buồn dây dưa với cậu chàng nữa, nói thẳng:
"Tôi hỏi này, nếu tôi hẹn cậu ra ngoài đi ăn rồi để cậu đợi hơn nửa tiếng, để cậu leo cây, sau đó cậu phát hiện tôi đang ở nhà vui vẻ với người khác thì cậu có giận không?"
Thấy Tâm tỏ thái độ xa cách với mình, Trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-theo-duoi-lop-truong/1328415/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.