Đuổi được bé Nhi về rồi, Trí chậm rãi xoay người vào phòng, vừa quay lại đã thấy Tâm chống tay lên cằm nhìn mình chằm chằm như có điều muốn nói. Cậu hỏi:
“Nhìn gì tớ vậy?”
“Đang nghĩ bé Nhi là gì của cậu, quan hệ của hai người thế nào.” Cô nàng không giấu tâm tư của mình, cứ thế huỵch toẹt nói thẳng ra là mình đang tò mò.
Ai cũng khen Trí thông minh, rồi thông minh chỗ nào? Bé Nhi thích cậu ấy thế mà cũng không nhận ra, nếu là bọn con trai khác thì nhìn phát biết ngay cho xem.
Trí nghe nhắc đến Nhi, không khỏi thở dài:
“Nhi là con gái của bạn thân của bố tớ, con bé nói chuyện hơi khó nghe, cậu đừng để ý nha.”
Chắc là do cưng chiều quá nên hư chứ gì? Tâm thầm nghĩ, may mà mình có một gia đình vô cùng nghiêm khắc, nên đã dạy ra một cô gái ngoan hiền như thế này.
Sau khi tự luyến một chút cho đỡ áp lực, Tâm lôi hộp “bánh nhà làm ngon như nhà làm” ra, khoe với lớp trưởng:
“Mẹ làm cho tớ nè, cậu ăn thử không?”
Nhìn thấy chỗ bánh đó, trái tim Trí lập tức đập nhanh hơn gấp đôi, mắt long lanh lấp lánh đi tới rồi cầm một cái lên cho vào miệng cắn. Vừa ăn vừa nói:
“Ăn chứ, cậu cũng biết tớ thích đồ ngọt mà.”
“...”
Tâm trạng của Trí hình như tốt hơn nhiều so với lúc nãy, Tâm đột nhiên cảm thấy mình còn không bằng mấy miếng bánh bé xíu nữa…
Bình thường cô không giỏi trong việc bếp núc, nhưng mà từ hôm nay, có lẽ nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-theo-duoi-lop-truong/1328350/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.