Editor: Búnn.
Bành Tử Ca nghi ngờ liên tiếp nhìn màn hình điện thoại di động, lầm bầm lầu bầu: “Không gọi sai số mà…”
Lại đặt điện thoại vào bên tai, hỏi: “Đây là điện thoại của Dung Tự sao?”
Mặc dù giọng nói bên kia điện thoại có lễ phép, nhưng không có bao nhiêu tình cảm: “A Tự đang bận, không có cách nào nhận điện thoại cậu.”
“Vậy có thể phiền chị nói cho cậu ấy biết, có Bành Tử Ca gọi cho cậu ấy, được không ạ?”
Cũng không nói là đồng ý hay không, đầu bên kia nói: “Tạm biệt” liền cúp.
Bành Tử Ca khó hiểu, gọi điện cho Lý Nhị Cần. Sau khi hàn huyên mấy câu đơn giản, liền đi làm chuyện của mình.
Bành Tử Ca ở nhà một mình, cô đơn chơi bóng rổ trong sân.
Mặc dù nắng mùa đông chói chang, nhưng lại không có bao nhiêu nhiệt độ. Bành Tử Ca đập bóng ném rổ hơn một giờ, không toát ra một giọt mồ hôi nào. Chỉ có thể phẫn nộ quay về phòng chọn xem phim.
Ngay cả xem xong ba bộ phim zombie, Dung Tự vẫn không gọi tới.
Cậu bất mãn dùng sức chọc chọc màn hình, chọc trúng tên Dung Tự, sau đó lại gọi qua.
Ngây ngẩn cả người.
Lại tắt máy?
Cậu cúp điện thoại, lập tức gọi Lý Nhị Cần.
Giọng nói lúc nhận điện thoại của Lý Nhị Cần rất mơ hồ, giống như vừa mới tỉnh ngủ.
Bành Tử Ca khó hiểu, bây giờ đã 4h30 chiều rồi, ngủ quái gì?
“Nhị Cần, tớ hỏi cậu.”
“Hả?”
“Cậu nạp bao nhiêu tiền cho A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tham-men-nam-than/2720239/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.