Quan Linh lén lút quỳ gối, trốn ở phía sau vò rượu, không dám lên tiếng, hơi thở cũng trở nên dồn dập. Nàng âm thầm quan sát động tĩnh trong phủ Tướng quân, tìm kiếm cơ hội để lẻn vào bên trong. Khoảng nửa canh giờ trôi qua, cho đến khi hai chân của Quan Linh tê dại, đầu óc choáng váng, nhưng vẫn không thấy quân đội ở trong phủ có ý định rút lui như cũ.
Nàng cảm thấy cơ thể mình sắp không chịu nổi nữa, dọc đường đi từ Trường An đến đây, ngày đêm đi gấp, ba ngày ba đêm cũng chưa từng dừng lại nghỉ mà chỉ dám nghỉ ngơi nửa đêm ở Thiên Hương Các, giữ một hơi cuối cùng để đến phủ Tướng quân, mà lại chỉ có thể quanh quẩn ở trước cửa, không thể vào bên trong.
Màn đêm lặng lẽ buông xuống, trời đất hòa làm một màu, trăng lạnh như sương, nhiệt độ không khí đột nhiên hạ xuống, đuốc bên đường đều được châm lên. Quan Linh cực kỳ mệt mỏi, tinh thần đấu tranh hết sức, cuối cùng cũng không thể nâng cơ thể lá ngọc cành vàng mềm mại của mình, nàng tựa đầu lên vò rượu, gối lên gốm sứ lạnh như băng mà nặng nề chìm vào giấc ngủ.
Mãi cho đến từng tiếng vó ngựa hỗn loạn kéo nàng bừng tỉnh từ trong giấc mơ đói rét khổ cực dài đằng đẵng.
Quan Linh mở to mắt, kinh ngạc nhận ra trời đã sáng lên từ lâu, nắng sớm yếu ớt, sương mai nhạt như lớp sa mỏng bao phủ lấy nàng. Nàng ngẩng đầu nhìn vòng tròn màu vàng cũng chẳng chói mắt kia với vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tay-trang-sau-khi-song-lai/3428445/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.