Lục Hoành đi nhanh trên hành lang, có vẻ rất vội. Lúc đi đoạn gấp khúc, hắn va phải một tên người làm. Chén canh mà y bưng đổ cả lên tay hắn. Y sợ hãi vội vàng quỳ xuống dập đầu: 
“Nô tài đáng tội! Cầu xin Lục đại nhân tha mạng cho nô tài! Cầu xin đai nhân!” 
Canh không quá nóng nên hắn chưa đến mức bị bỏng nhưng vẫn không khỏi làm Lục Hoành khó chịu và tức giận. Hắn kéo tay áo lên để lộ hình xăm Bạch Hổ trên cổ tay, nhanh chóng dùng khăn lau sạch chỗ canh nóng. Lục Hoành điên tiết giơ chân đạp tên người làm ngã lăn ra, rút kiếm định chém chết y thì có một người khác lao tới ngăn lại. 
“Lục thúc, xin thúc hãy tha cho hắn! Hắn không cố ý.” 
Lục Hoành nhíu mày nhìn người kia, “Tam thiếu gia, tốt nhất ngươi không nên lo chuyện bao đồng, kẻo lại rước hoạ vào thân đấy.” 
“Nhưng ta cũng không thể giương mắt nhìn thúc giết người trước mặt ta được. Y chỉ lỡ tay thôi mà, nếu chỉ như vậy mà phải chết thì nhẫn tâm quá. Thúc xem như nể mặt ta mà tha chết cho y đi.” 
Lục Hoành nhìn vị tam thiếu gia này một lúc rồi thở dài thu kiếm. 
“Thôi được rồi. Nếu tam thiếu gia đã mở lời cầu xin như thế ta sẽ tha cho hắn một mạng.” 
“Cảm ơn Lục thúc.” 
“Tạ ơn Lục đại nhân!” Nô tài kia vội vàng dập đầu cảm tạ. 
Đợi đến sau khi Lục Hoành rởi khỏi, tam thiếu gia của Sở vương phủ mới gọi nô tài kia dọn dẹp rồi theo hắn về phòng. 
“Tiểu Hà, đóng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tay-trang-cua-ac-ba-xau-xi/1722221/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.