Thái hậu kinh ngạc đứng bật dậy. Bà không hiểu làm cách nào mà Thượng Nguyên và cả Thịnh Nam lại có thể quay về nhanh như vậy. Lúc vào phủ bà đã cho khống chế mọi tên người làm trong phủ, không cho bất cứ ai chạy ra ngoài báo mà.
Thượng Nguyên chạy tới bên cạnh Lâm Thành, kiểm tra sơ qua một hồi phát hiện ra Lâm Thành bị đánh gãy mất mấy cái xương thì tức giận vô cùng.
“Mẫu hậu, sao người lại tùy tiện đánh người của nhi thần?”
Lần đầu tiên trong đời thái hậu thấy Thượng Nguyên giận dữ với mình. Nó trước giờ là một đứa ngoan ngoãn và hiếu thuận, lại có thể vì một tên thường dân mà dùng ánh mắt giận dữ này đối với người đã dưỡng dục ra nó.
“Từ bao giờ mà ai gia dạy dỗ người của ngươi còn phải xin phép ngươi vậy?”
“Vậy bây giờ nhi thần chém chết tất cả những kẻ đã đánh bị thương hắn luôn cũng được phải không?”
“Con dám...” Thái hậu giận tím mặt.
Lâm Thành kéo áo Thượng Nguyên nói nhỏ: “Ta không sao. Huynh đừng nóng!”
“Ngươi bị gãy mấy cái xương rồi còn nói không sao. Đi, ta đưa ngươi đi trị thương.”
Thượng Nguyên bế Lâm Thành lên rồi quay lưng định rời đi thì thái hậu gọi giật lại.
“Con đứng lại đó! Ta chưa nói chuyện xong con đi đâu hả?”
“Mẫu hậu, người muốn nói chuyện phải không? Vậy con nói. Hôm nay tại đây con tuyên bố với người: con muốn cưới Lâm Thành làm phi. Nếu người không đồng ý thì con sẽ lập tức đưa y rời khỏi hoàng cung và cưới y, sống cuộc đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-tay-trang-cua-ac-ba-xau-xi/1722220/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.